Về lại tuổi thơ – Tuấn Thanh
Muốn quay ngược thời gian trở về tuổi thơ,
Một thời trẻ con lơ ngơ bé bỏng,
Một thời mà nỗi buồn chỉ là món đồ chơi hỏng,
Một thời mà khóc lóc lại cười ngay.
Muốn quay ngược thời gian trở về tuổi thơ,
Nơi mà cao nhất là bờ vai của bố,
Nơi mà rộng nhất là vòng tay của mẹ,
Nơi mà ta chẳng lẻ chút yêu thương.
Muốn quay ngược thời gian trở về tuổi thơ,
Bè bạn hồn nhiên vô lo khờ dại,
Kỉ niệm đẹp cứ in hằn mãi mãi,
Chẳng đắn đo toan tính được hơn.
Muốn quay ngược thời gian trở về tuổi thơ,
Nhưng mong ước nào hoá thành hiện thật.
Dòng thời gian cứ trôi dài bất tận,
Con người, rồi ai chẳng phải lớn lên.
Về lại tuổi thơ – Trà Bình
Có ai về lại tuổi thơ
Cùng tôi tìm lại ấu thơ thuở nào
Chiều nghiêng nắng đổ bờ ao
Chuồn chuồn nghỉ mệt hàng rào trước sân
Ngày xưa chân đất lưng trần
Chăn trâu đuổi bướm, đánh quân, lò cò
Trên cành chim hót líu lo
Tiếng diều sáo thổi o o vùng trời
Trưa hè cánh võng à ơi!
Bà ru em ngủ hát lời ca dao
Miền quê gió thoảng lao xao
Trắng hoa nhãn rụng vương vào tóc xanh
Em khóc chờ chị dỗ dành
Đòi ưa quà chợ ngồi canh mẹ về
Những ngày rét mướt bờ đê
Ông, cha chống lụt lạnh tê cõi lòng
Ruộng đồng vừa gặt lúa xong
Bếp nhà ai tỏa khói nồng mùi rơm
Mồ hôi chan những hạt cơm
Ai ơi giữ lấy mùi thơm quê nhà
Những năm tháng bận đi xa
Chạnh lòng nghe điệu dân ca cổ truyền
Kỉ niệm ấy làm sao quên
Tuổi thơ mong nhớ gọi tên từng người.