TRƯỞNG THÀNH – SƯU TẦM
Mình có còn bé bỏng gì nữa đâu
Mà vẫn thèm dụi đầu vào lồng ngực
Để yếu mềm buông những lời thổn thức
Em nhớ người, em nhớ quá đi thôi..!
Trưởng thành rồi nên dẫu rất đơn côi
Vẫn mạnh mẽ bảo rằng tôi rất ổn
Trưởng thành rồi nên dù mang thương tổn
Vẫn mỉm cười như thể chẳng đau chi
Trưởng thành rồi, mình bỗng sợ phân ly
Sợ khoảng cách cứ dần dần dãn rộng
Sợ hi vọng để rồi thêm thất vọng
Giả vô tình… mặc kẻ đến người đi…
Trưởng thành rồi, đâu còn bé bỏng gì
Mình vẫn muốn tựa vai ai mà khóc
Người đó vụng về môi hôn lên mái tóc
Có anh rồi, hãy cứ khóc đi em!
Trưởng thành rồi, muốn lại được…yếu mềm.
TRƯỞNG THÀNH – Diệp Thanh Tâm
Trưởng thành rồi phải tự biết đứng lên
Sau vấp ngã… Mình đừng nên cố chấp
Đừng mong chờ vào tình thương người khác
Tự chính mình gánh vác chuyện mình thôi.
Trưởng thành rồi ta mới hiểu nụ cười
Đâu chỉ là những lúc vui mới thế
Dù thật tâm trong lòng đang nhỏ lệ
Những thương đau mình giấu tận trong tim
Trưởng thành rồi biết bao chuyện bận tâm
Đâu thể nào cứ nuông chiều cảm xúc
Chẳng thể nào mình giống như lúc trước
Vui thì cười… Buồn thì khóc vậy thôi.
Trưởng thành rồi không hứa hẹn đầu môi
Không sến súa nói những lời mơ mộng
Thương một người không phải thề chết sống
Đem chân thành hành động để chứng minh.
Trưởng thành là biết những lúc lặng thinh
Tìm cho mình bình yên trong giông bão…