TÌM – Tâm di
Em tìm gì trong khoảnh khắc mùa sang
hạ đi qua cho thu vàng rụng lá
em thấy gì giữa dòng người vội vã
ân tình rồi cũng hối hả mà đi
Em tìm hoài cho lệ ướt khóe mi
ướt bờ môi, ai biết đâu, mà nhớ
em thấy chưa? tuổi xuân thì sắp lỡ
hoài niệm một đời, kí ức vỡ, còn đâu!
Em tìm gì khi vạn vật chìm sâu
mùa yêu đầu dù đậm sâu, cũng chết
nuối tiếc mãi cho đêm tàn ngày hết
em tìm hoài, có mỏi mệt không em?
“Có một người đã đến và yêu em
yêu hết thảy những điều em mong muốn
quyện vào nhau khi chiều tàn đêm muộn
hứa hẹn nhiều những điều ở mai sau,
Ngày lại ngày, ước nguyện cũng tàn mau
em lặng im nhìn bão giông kéo đến
người rời đi như nghe lời số mệnh
em âm thầm với bóng hình của đêm”
Thôi đừng tìm, hãy ngủ giấc dịu êm
khép đôi mi, nhớ hay quên cũng thế
thu đi qua, đông lạnh về khe khẽ
“Xuân đang chờ cô gái hãy còn son!”