Mục lục
Từng có lúc ngỡ tình yêu quan trọng
Nhưng hóa ra chỉ dấu lặng ngang đời
Em trộm nghĩ, người trưởng thành kì lắm
Thương nhau nhiều mà chẳng thể chung đôi
Em rất sợ một ngày mình đơn độc
Không có anh, chỉ còn lại nỗi buồn
Mùa yêu ấy rồi trở thành mùa cũ
Trước hiên nhà, chỉ còn lại mưa tuôn
Và sự thật, anh đã xa em mãi
Hơi thở anh tan trong vạt nắng chiều
Em chợt thấy lòng bình yên đến lạ
Hết duyên rồi, chẳng còn nữa tin yêu!
Rồi cứ thế, thời gian trôi nhanh thật
Em giờ đây thực sự trưởng thành rồi
Lại trộm nghĩ, người trưởng thành kì lắm
Thương nhau nhiều mà chẳng thể chung đôi…
Nguyễn Thanh Hằng