Mừng ngày phụ nữ Việt Nam
Phụ nam hãy nhớ chớ than thở gì,
Nắng vừa chạm đến bờ mi
Khoanh tay lễ phép “…ăn gì …anh mua”.
Nói năng sau trước dạ thưa
Ra vô nhón gót cười đùa nhỏ thôi,
Gió vừa chạm đến vành môi
Phụ nam nhớ hát bằng lời yêu đương.
Ra đường gặp mấy cô nương
Nép xe, nhường bước, nhường đường mới ngoan,
Trưa trời nắng đổ chang chang
Mang thau nước mát cho nàng… rửa tay.
Lá vừa rụng xuống bờ vai
Phủi ngay, chớ để liếc dài mới hay,
Phụ nữ mềm mại như mây
Nâng niu trìu mến đêm ngày chớ quên.
Giữa trưa mưa gió lềnh khênh
Phụ nam nhớ đứng gần bên che dù,
Phố phường trong tiết trời thu
Heo may ghé đến đậu bờ mi êm.
Tháng mưa người cứ rêm rêm
Tìm nơi khuất gió cuối thềm… đấm lưng,
Phụ nam đừng có lừng khừng
Hai mươi rồi đấy coi chừng… nhé anh!
Ra đường đừng có bước nhanh
Kính trên nhường dưới hiền lành ngoan nha,
Phụ nam chớ có la cà
Lo xong việc nước, việc nhà chớ quên.
Đành rằng những việc không tên
Nhưng nay phụ nữ đặt tên nhớ nè,
Quét nhà, rửa bát, đón (con) về
Nấu cơm, giặt giũ, bản lề sửa đi.
Phụ nam chớ có than chi
Sơ sơ đâu có việc gì lớn lao,
Phụ nam đừng có làm cao
Làm thân trai tráng xông vào bếp mau.
Hai mươi, ngày chửa qua đâu
Hai mươi bốn tiếng có lâu lắc gì,
Thôi thì hãy chấp nhận đi
Ngày mai rồi lại cười khì khỏe re.
Làm sao đừng để bị chê:
“Phụ nam lớn xác lề mề quá nha”
Phụ nữ là những nụ hoa
Nâng niu chăm sóc, dễ mà… phải không?
Trùm Sò (st)