Tháng bảy – Đỗ Việt
Tháng bảy về, mưa nắng thất thường hơn
Cây phượng vỹ bên đường hờn với gió
Hoa vô tình bỏ cành thôi rực rỡ
Nắng hạ vàng hớn hở cõng thu sang
Tháng bảy về cho hoa cúc nở vàng
Trái bưởi đang căng tròn đu theo gió
Ánh trăng khuyết thẹn thùng vương nỗi nhớ
Tiếng thu về gõ cửa nỗi lòng ai
Tháng bảy về cho nỗi nhớ thêm dài
Mưa ướt mèm bờ vai chiều cuối hạ
Lời hẹn hò của mùa hoa quỳ rã
Khúc giao mùa hối hả tiếng ve ngân.
Tháng bảy về giọt nắng cũng tần ngần
Cứ lưu luyến bóng sân chiều tẻ nhạt
Gom nỗi buồn chờ hoàng hôn se sắt
Gom đợi chờ rè rặt nỗi niềm đau
Tháng bảy ơi đừng vội vã đi mau
Hãy ở lại cho mưa ngâu dài mãi
Cầu ô thước cho tình ta thắm lại
Thu ngọt ngào hương cỏ dại vườn yêu.
Tháng bảy – Phan Thu Hà
Tháng bảy về dang tay nắng
Gọi mưa xòa tóc bóng mây
Hạt cỏ trở mình tí tách
Đợi mùa xanh nụ thơ ngây.
Thương con sẻ nâu ủ dột
Vòm hiên mải ngóng mặt trời
Ngón tay dương cầm thảng thốt
Phím đàn rớt tiếng mưa rơi.
Cổ tích thì ra có thật
Còn đây giọt nước mắt ngâu
Ước là nhịp cầu Ô thước
Vun tình xanh lại đời nhau.
Mắt chiều nghiêng dài sắc tím
Phải chăng ai còn đợi mong
Dịu dàng vệt trăng thánh thiện
Vuốt lên suối tóc thơm nồng.
Mơ về một thời xa vắng
Giấc hồng ru ngọt lòng đêm
Ô kìa ! Nụ hôn tháng bảy
Vẫn còn phảng phất hương sen.
Tháng bảy – Tho Thi
Tháng Bảy về oằn nặng những cơn mưa
Hạ dần qua Thu cũng vừa chớm nở
Gió giao mùa xô nắng chiều tan vỡ
Đọng trên cây loang lổ lá phai màu
Tháng Bảy về lòng lại nhói quặn đau
Đã bao năm ta gục đầu thổn thức
Tiếng mưa rơi như mũi tên xuyên ngực
Ghim vào hồn đánh thức giọt sầu đông
Tháng Bảy về em còn nhớ hay không
Tay trong tay ngắm cầu vồng ngũ sắc
Gió lạnh lùng ném bụi mưa ướt mặt
Nụ hôn nồng nghe quặn thắt trong tim
Tháng Bảy về ve thôi hát… lặng im
Nhớ người xưa ta tìm về dĩ vãng
Bóc tâm tư cho sầu rơi từng mảng
Để hồn ta quên lãng cảnh Thu buồn…
Tháng bảy – Thoa Pyo
Tháng bảy – đừng đọc tin nhắn cũ
Đừng vuốt ve những kí ức xa mờ
Đừng gắng tìm một hình dung đã cũ
Và đừng nhớ mình trong khoảnh khắc đã xưa.
Tháng bảy- em đã yêu chưa?
Anh mong em, đừng buồn vì trời mưa
Cũng đừng bực mình trước những ngày nắng đốt
Thật lòng mong em không là gì hết
Chỉ mong em vui, không biết những nhọc nhằn.
Tháng bảy, mọi điều bỗng khó khăn
Khi em nhìn vào mắt anh…
mà không thấy mình trong đó
Em đâu biết được rằng, câu trả lời là có
Tất cả về em, nhung nhớ đủ đầy…
Tháng bảy, anh vẫn ở đây
Chỉ để nhắc em về ngay trước khi trời mưa gió
Chỉ để nói với em mấy lời nho nhỏ:
“Dù có chuyện gì, anh vẫn cạnh đây”
Tháng bảy – Nguyễn Thanh Loan
Tháng Bảy quay về lặng lẽ một đêm mưa
Chùm phượng vĩ muộn màng choàng tỉnh giấc
Con ve vùi đầu, cất tiếng lòng, thổn thức
Hàng sấu trở mình, gượng khẽ… Phố trầm ngâm
Anh có về thăm Phố nữa không
Vòm bằng lăng nhạt màu chờ ướt mắt
Cánh tím mong manh ngả vào ngực đất
Bước chân nào qua nhau
Đọc lại bài thơ anh viết ngày nào
Gió gọi mãi một nỗi niềm chưa nói
Xanh ngơ ngác trái sấu chua bối rối
Rớt xuống tay em thuở ấy bâng khuâng…
Tháng Bảy về nhen nhóm những đốm lửa hồng
Hoa trạng nguyên rực màu trên phố vắng
Cơn mưa chiều thôi rơi. Trời thắp nắng
Bảy sắc cầu vồng thương quá những ngày xưa.