Mục lục Cha mẹ già đâu nỡ trách các con Khi hoàng hôn vẫn đang còn bừng sáng Bấc đèn dầu lửa bập bùng tỏa rạng Bóng lập lòe soi trong ráng chiều đông. Thuở…
Mục lục MONG trời Thu biếc mãi dịu êm MONG hoa khoe sắc nở bên thềm MONG nắng xua tan ngày giông bão MONG bình minh rạng xóa màn đêm ĐỜI người biết mấy cuộc…
Mục lục ĐỪNG VỘI – Ngọc Vân Sống ở đời đừng vênh vang tự đắc Bởi sau này chưa chắc đã vẹn nguyên Đừng khoe khoang công việc tốt lắm tiền Rồi xem nhẹ, cậy…
Mục lục Ở một thành phố nọ Có mấy kẻ cô đơn Ngồi yên bên ghế đá Làm bạn với nỗi buồn Họ không cười chẳng khóc Cứ cúi đầu lặng thinh Nhìn trời rồi…
Mục lục Tớ có vài đứa bạn Rất ít khi gặp nhau Thi thoảng chỉ tin nhắn Lấy lệ hỏi thăm câu. Tháng trước chụp bức ảnh Vừa đăng lên facebook Đứa bạn vào chen…
Mục lục Rồi một sớm mai thức giấc Thấy bao nhớ thương phai dần Mới hay người đời nói thật Làm gì có chuyện trăm năm… Ta nghĩ đời là như thế Cứ yêu là…
Mục lục Em gửi vào thơ những đắm say Gửi nỗi niềm riêng kiếp đọa đày Lời thương lời nhớ thành kỉ niệm Nhân sinh – ảo mộng: cuộc trả vay Em trả về anh…
Mục lục Con biết không, Hành trình làm mẹ chẳng bao giờ đơn giản Cũng không nhẹ nhàng như những áng mây trôi Nhưng xin cảm ơn đã mang con đến bên đời Để mẹ…
Mục lục Em mệt rồi … Em chẳng giữ nữa đâu Những yêu thương ở hai đầu nỗi nhớ Để tim nhỏ ngày đêm ngừng trăn trở Thả trôi đi bao vụn vỡ nát nhàu….