NHỚ MẸ
Bao năm có bấy nhiêu ngày
Mà đời sao đã đổi thay quá nhiều
Lòng con chiều vẫn mỗi chiều
Bao niềm nhung nhớ bao điều nhớ nhung
Mẹ già mãi một chân dung
Lòng con nhung nhớ, nhớ nhung mỗi chiều
Xong con như một cánh diều
Bởi đời lèo lái nên diều mải bay
Bay xa, xa mãi chẳng hay
Đến nay đâu nữa, vòng tay mẹ hiền
Cho con thủa bé thần tiên
Dạy con biết việc, thanh niên trưởng thành
Đến nay cây đủ lá cành
Chim kia đủ cánh lại đành bay đi
Mẹ ơi!.. nhớ lắm mỗi khi
Thấy người ta mẹ, con đi bên cùng
Mà con thì chẳng được chung
Mái tranh bên mẹ để cùng ủi an
Mỗi khi buồn, mẹ gánh mang
Mỗi khi trời trở gió sang mưa về
Mỗi khi rét buốt tái tê
Tuổi già sức yếu chẳng hề có con
Nước tuy xa vẫn nhớ non
Chim kia vỗ cánh vẫn còn kêu thương
Sông kia ra biển nhớ nguồn
Con đây xa mẹ chẳng buồn nhớ sao
Nhớ ơn chín chữ cù lao
Con mong có một ngày nào gần đây
Về thăm mẹ để khỏa khuây
Nỗi niềm nhung nhớ bấy nay trong lòng
Mẹ ơi!.. con vẫn hằng mong
Mẹ luôn vui khỏe sống trong an bình
Trong vòng tam bảo tâm linh
Dù xa con vẫn cầu xin hàng ngày
Mẹ ơi!… con viết thơ này
Cầm lòng chẳng được bởi đầy nhớ thương!..
Mẹ ơi!… nơi chốn tha hương
Nỗi lòng nhớ mẹ viết nên thành lời
Mẹ ơi!.. thăm thẳm phương trời…
Đêm nay dòng lệ con ngồi nhớ quê!…
Phạm Giao