Mục lục
“Ta gặp nhau khi không còn trẻ nữa”
Hai chúng mình giờ hơn nửa chừng xuân
Bao đắng cay khổ lụy cũng đã từng
Tim chai sạn từ lâu dừng thương nhớ.
Rồi khiến xui em và anh gặp gỡ
Thêm một lần lại trót lỡ vương tình
Không làm sao ngăn nổi được tim mình
Thì ta sẽ làm nhân tình anh nhỉ.
Ta vẫn yêu dù cách xa vạn lý
Không nhạt nhòa những suy nghĩ về nhau
Cho cuộc đời thêm một chút sắc màu
Và phai dần bao nỗi đau ngày cũ
Khi nhớ thương giờ có nơi trú ngụ
Thì tình này hãy vẹn giữ bên lòng
Mình yêu hoài như thế nhé được không
Hỡi người thương..nhân tình trong tri kỷ?
Ngọc Phương