Mục lục
Trở lạnh rồi ai đó ở phương xa
Nhớ choàng áo để ấm hơn người nhé
Lúc xuống đường trong những lần hò hẹn
Giữ ấm cho mình có phải tốt hơn không.
Bấc ùa về mang gió lạnh đêm đông
Chăn có ấm đâu bằng người thương nhỉ
Tình yêu mà luôn nồng nàn hương vị
Có lẽ một người… họ tỉ mỉ hơn anh.
Trở lạnh rồi tất cả những mầm xanh
Cũng giấu mình đi khi trời chiều rét mướt
Thì em à con tim nồng tìm được
Của một người có phải dễ đâu em.
Trở lạnh rồi… thôi chẳng nhắc gì thêm
Đã có ai kia họ cũng làm như thế
Nhưng mà anh cứ dối lòng mặc kệ….
Trở lạnh rồi…choàng áo ấm.. nhé em !!.
– Đình Bảo –