NGƯỜI ẤY – Vũ Tuấn
Người ấy bây giờ có khỏe không
Có ngắm ban mai, nắng ửng hồng?
Có chờ hoàng hôn trong sắc tím?
Như thủa ngày nào vẫn nhớ mong.
Người ấy bây giờ chắc khác xưa?
Chẳng còn lững thững bước trong mưa
Bảo rằng : “mưa cũng như em ấy
Xa nhau đổ lệ mấy cho vừa ”
Người ấy có còn xức nước hoa?
Mùi thơm thoang thoảng khắp gần xa
Để phố chiều đông ,bao lữ khách
Say đắm mùi hương quên về nhà.
Người ấy còn hay đến biển chiều?
Ngắm cơn sóng bạc, gió xiêu xiêu
Có còn đếm bước chân trên cát?
Để gió đùa trêu dáng mĩ miều.
Người ấy bây giờ có đọc thơ?
Dưới cảnh trời đêm, ánh trăng mờ
Khen thơ ai viết : ” say mê quá” !
Như thủa ngày nào vẫn mộng mơ.
Người ấy có còn uống cà phê?
Quán nhỏ thân quen trên đường về
Nhâm nhi giọt đắng trong câu hát
Như thủa ngày nào vẫn say mê.
Người ấy có còn nhớ tôi không?
Những lúc cô đơn, sóng trong lòng
Có gọi tên tôi trong đêm vắng?
Như tôi muôn thủa vẫn chờ mong.
NGƯỜI ẤY – Bích Nụ
Em giấu gì trong vạt nắng chiều nay
Mà anh thấy nắng hao gầy quá vậy
Đừng nghĩ giấu anh là anh không thấy
Đôi mắt em buồn đang ứa lệ hay sao.
Buồn sầu gì thì nói với anh đi nào
Sao em cứ âm thầm mình gánh chịu
Chuyện cũ đã qua em ơi đừng ghì níu
Anh thấy lòng mình nhói những xót thương.
Anh nói với em khó khăn mấy trên đường
Có anh đây nguyện cùng em gồng gánh
Bờ vai anh sẽ là điểm tựa mạnh
Nên em đừng héo úa nữa biết chưa.
Thương em thương biết mấy cho vừa….!
NGƯỜI ẤY – Mộc Lan
Anh ấy trưởng thành lắm
Lại ấm áp vô cùng
Nhẹ nhàng và tinh tế
Thương lắm vẫn lạnh lùng.
Chiều chuộng em đủ thứ
Chỉ cần em vui lòng
Chẳng để em buồn tủi
Vì chuyện gì viễn vông.
Những khi em hờn dỗi
Không vội vã dỗ dành
Nhẹ giọng rồi khe khẽ
“Ngoan, tựa vào lòng anh.”
“Em sợ những mong manh
Sợ chia li vụn vỡ
Sợ mình không duyên nợ
Sợ chia rẽ đôi đường…”
“Đừng sợ. Anh rất thương
Dừng lo nhiều em nhé
Mình yêu nhau nhiều thế
Chuyện gì cũng vượt qua.”
….
“Mai sau về một nhà
Còn chiều em không hả?
Hay lại ham của lạ
Thương tổn trái tim em.”
“Nhìn kỹ mặt anh xem
Trán khắc từ chung thủy
(Dù em có xấu xí
Anh vẫn thương suốt đời.)
Viết về người ấy chút thôi
Mong rằng ta sẽ chung đôi bạc đầu
Dù đường trăm vạn khổ đau
Thì mình vẫn sẽ bên nhau nhé người.