Mục lục
Ngày ai đó thương một người thương khác
Hạnh phúc nào đâu đi mất lại chẳng về.
Ngoài kia cúc dại úa màu không đợi nữa.
Lau trắng bạc đầu những ký ức lê thê.
Ngày ai đó thương một người thương khác
Bỗng thấy chơi vơi như kẻ lạ lầm đường.
Lê đôi chân mỏi tìm ngày xưa không dấu vết.
Lạc mất chính mình vì ai đó đã từng thương.
Ngày ai đó thương một người thương khác
Thì thế vậy thôi, yên lặng một đoạn đời.
Dù muốn dù không, nay chẳng phiền nhau nữa.
Ta đứng lại nhìn người bước tiếp cuộc chơi.
Ngày ai đó thương một người thương khác
Lại thấy chính ta chẳng khóc, chỉ vậy cười.
Ngây dại một mình, nỗi-buồn-không-nước-mắt
Ai quản làm gì cái-kẻ-để-mua-vui?
Trần Phan Thanh