Lại gần em một chút nữa thôi
Rồi những dỗi hờn cũng theo mưa đi hết
Em biết lòng anh cũng đang nhiều mỏi mệt
Nên lại gần nào…
Để em được thương anh!
Niềm vui bây giờ càng thưa nhặt, mong manh
Em càng thấy mình phải thương anh nhiều nữa
Xuân – Hạ – Thu – Đông vẫn thật thà như cỏ
Em tin chân thành sẽ thắng mọi gió giông!
Em biết nhiều khi hai đứa rất đau lòng
Nhìn nhau yêu nhiều mà lời đầy gió bão
Nhưng biết làm sao, lời đâu nghe mình bảo
Càng thương nhau nhiều, càng hờn giận vu vơ.
Giá cuộc đời mình cứ như những vần thơ
Một dòng thương nhau… cuối dòng toàn thương hết
Thì chắc chúng mình chẳng bao giờ biết mệt
Chẳng làm nhau buồn vì mấy chuyện không đâu.
Lại gần em đi,
Đừng như thế…
Đừng rầu…
Ôm nhau thật nhiều khi ngôn từ trốn tránh
Đừng để cuộc đời trôi đi trong cô quạnh
Khi lòng chúng mình đều biết:.. rất… rất … thương!
Thoa Pyo