Mục lục
Khúc hát sông Cầu
Đêm bức bối gian phòng không ánh sáng
Một nhà thơ – 2 khẩu súng trong tay
Ê –xê- nhin cũng giây phút thế này
“mãi ra đi không phải không thương mẹ”1
Anh chợt nghĩ ra đi thật là dễ
Một cái “đòm”! tất cả thế là xong
“Không cái bắt tay. Cái hôn cũng không”
Nghĩ về con – nhà thơ chợt mềm lòng!
Nhà thơ nhớ một thời đáng nhớ
Anh với Hoa như cội với cành
Chấp mưa nắng bão giông quăng quật
Mướt xanh cây đơm hoa trái dâng đời
“Người ta thế nào chết cũng vậy thôi
Tôi sống không dối lừa. Chết không lừa dối”
“Nếu bạn buồn rầu về cái chết của tôi
Tôi không muốn can ngăn sự buồn rầu của bạn”!
Hai nhạc sĩ- nhà thơ tiếp tục tranh luận
Về làn điệu dân ca trong khúc hát sông Cầu
Hai nhà thơ – nhạc sĩ chẳng nhường nhau
Và bởi thế anh vẫn cần sống tiếp…