ĐỊNH MỆNH
Thơ: Mai Juby
Em chải tóc xanh để quên đi ngày cũ
Lặng lẽ tiễn anh về yêu dấu với người ta
Chúng mình thương nhau khi buổi nắng xế tà
Nay vụn vỡ cũng ngày dài xế bóng.
Em chẳng có gì ngoài những niềm hi vọng
Lòng vững tin anh hạnh phúc bên người
Hãy mãi vui cười như cái thưở đôi mươi
Tình yêu ấy ngàn lần không thay đổi.
Xin đừng để con tim mình già cỗi
Yêu thương đâu có tội bao giờ
Anh sẽ không nhớ, sẽ muôn đời không nhớ
Tìm quên em sau êm ấm gia đình.
Ngày nối ngày chôn nhung nhớ câm thinh
Xin làm một kẻ mù, kẻ câm, kẻ điếc
“Yêu là không bao giờ phải nói lời hối tiếc”
Tình nhân ơi, em đãng trí thật rồi.
Ta muôn đời không thể ghép nên đôi
Em chống chèo vượt qua miền bão nổi
Anh vui lên anh, chúng mình đâu có tội
Định mệnh thế rồi, xa cách đến thiên thu.