Mục lục
Đã lâu rồi em quên viết cho anh
Người đàn ông từng một thời em yêu thương say đắm
Người đàn ông bao đêm dài lẳng lặng
Em vẫn đợi chờ một tin nhắn quan tâm…
Câu thơ buồn níu ký ức xa xăm
Cũng không còn dòng tên anh trong đó
Chiếc lá vàng nhẹ nhàng rơi trên cỏ
Dẫu lìa cành vẫn vui vẻ đấy thôi.
Là chúng mình sai thời điểm anh ơi
Nên đâu thể nắm chặt tay mãi mãi
Khi thương yêu gửi trao nhau diệu vợi
Vấn vương lòng còn lưu luyến làm chi?
Em lâu rồi quên viết những hoài nghi
Trang giấy trắng ngày xưa ố hoen màu kỷ niệm
Giữa có có không không, người đi hay ở lại?
Câu trả lời cuối cùng chắc chắn chẳng vẹn nguyên.
Duyên – nợ hết thật rồi, buông bỏ một thói quen…
(QUÊN| Hàn Vũ)