CÓ NHỮNG ĐIỀU – Hồng Giang.
Có những thứ tưởng rằng là không thể
Có những lời đâu dễ để thốt ra
Có những điều mà ta muốn buông qua
Nhưng sao cứ nhạt nhòa tim buốt giá
Anh với em đâu phải người xa lạ
Con tim yêu nghiêng ngả bởi chữ tình
Đớn đau thay một buổi bỗng giật mình
Chiều đông lạnh biện minh chi thêm tội
Bởi tình si chẳng ai người mắc lỗi
Có chăng là thuyền đã vội sang ngang
Giọt nắng kia rơi xuống cũng bẽ bàng
Đâu có kịp giăng hàng khoe hương sắc
Đêm níu kéo nỗi sầu vương trầm mặc
Câu ân tình ai nhắc chợt lãng quên
Lời nói ra đâu dễ để bắt đền
Ngoảnh mặt lại bên ta là biển rộng
Cơn gió đông xua hàng cây lay động
Trong lòng ta …..
Trống rỗng ……
Bởi vì đâu !
CÓ NHỮNG ĐIỀU – Ngô Kỳ Duyên
Có những điều đốt mãi chẳng thành tro
Mối tình đầu và trái tim em đó
Để chiều nay kỷ niệm về ngang ngõ
Ngơ ngác nhìn cơn gió chở mùa sang
Có những hôm đưa tay nhặt lá vàng
Bằng chứng muộn màng của một ngày yêu cũ
Chợt nỗi nhớ ào về như thác lũ
Đổ xuống đời đánh vụn những đam mê
Có những khi nghịch mãi sợi tóc thề
Đã biết rằng trói đời nhau không dễ
Chuyện chúng mình vẫn muôn đời như thế
Chẳng thể nào san sẻ hết cho nhau
Em còn gì? Chỉ còn lại nỗi đau
Và vết thương vẫn còn đang rỉ máu
Có nơi nào để buồn và nương náu
Cho nụ cười thơ ấu nở trên môi.