Mục lục
Buồn chi người bởi cuộc đời rất ngắn
Có nghĩ suy lo lắng chẳng được gì
Chuyện lâu rồi hãy để nó qua đi
Mỉm môi cười mà hướng về phía trước
Đường rộng lắm hà cớ gì ngại bước
Thả nỗi buồn theo dòng nước cuốn trôi
Buông bỏ hết những gì đã xa xôi
Thứ hiện tại mới là niềm hạnh phúc
Có những chuyện phải tự mình kết thúc
Trả tất cả về nơi lúc bắt đầu
Níu giữ hoài cũng chẳng được gì đâu
Thì tại sao mãi đau sầu ai nhỉ
Buồn chi cho hồn vươn niềm khổ lụy
Để giọt buồn ủy mị phải lăn rơi
Hãy vô tư mà hé nở nụ cười
Chẳng nghĩ suy..sẽ thấy đời đẹp lắm.
Tùng Trần