Mục lục
BAO GIỜ LÀNH VẾT THƯƠNG LÒNG ?…
=========== %%%%% ===========
Nắng nhạt rồi rớt vài giọt bên thềm
Cơn gió nhẹ làm bay làn tóc rối
Lá rời cành trao đảo trong bối dối
Em xa anh để lại nỗi u buồn
***
Trời cũng sầu nên lệ đổ mưa tuôn
Trong sâu thẳm buồn nỗi buồn tê tái
Ai hiểu cho ? Cũng chỉ vì tình ái
Để bây giờ phải chịu nỗi sầu bi
***
Nguyệt lão se duyên mà không … nợ làm gì
Hay nguyên kiếp tôi luôn là phận mỏng
Để khổ thân mình mà còn hại người trong mộng
Liệu bao giờ có thể được phôi pha !…
***
Sao để quên ?… nỗi đau … khi tình chẳng phai nhòa
Để lành lại những vết thương theo năm tháng
Của hai ta khi tình dù chưa cạn
Mà số phận đưa đẩy phải xa nhau !…
************ Thơ Đỗ Dũng *************