Gió Tháng Chạp

LikeComment
Mục lục

    Bỗng một sớm sương giăng đầy trước ngỏ
    Gió rung rinh thoáng gợn những u hoài
    Nghe tháng chạp lạnh lùng đi qua phố
    Ta giật mình thầm nhủ: “tháng mười hai!”

    Đông nở khẽ như một loài hoa dại
    Tiễn thu đi trắng xóa những con đường
    Vạt nắng cũ hanh hao màu cỏ úa
    Chợt tắt dần như một tiếng yêu thương

    Tháng chạp ư? Chính em là tháng chạp
    Bởi nàng xuân chưa biết khóc bao giờ
    Và đông hỡi thôi đừng yêu chi nữa
    Mặc ai buồn lần lữa áng thơ rơi…

    Chiều thoai thoải nắng vàng phai vời vợi
    Kéo tim côi hoang hoải buổi sơ đầu
    Ta chợt thấy một mùa đông xa lắm!
    Thuở em cười những phút nhớ về nhau

    Đông rét giá và mai đây sẽ lạnh
    Gió hôn đêm thao thức suốt canh dài
    Ai có nhớ những chiều nao mê mải?
    Có bồi hồi lọn gió tháng mười hai!?

    Sưu tầm

    You might like

    Để lại một bình luận

    Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *