Thơ đường luật là một thể thơ cổ truyền của văn học phương Đông, nổi tiếng trong lịch sử văn học Trung Quốc và được coi là một trong những thể thơ đặc sắc nhất của văn học thế giới. Thể thơ này được xem là nghệ thuật thể hiện tinh hoa của văn hóa Trung Hoa, với những đặc trưng riêng biệt và nghệ thuật cao.
Thơ Đường Luật là gì? Tìm hiểu về thơ Đường Luật
Thơ Đường Luật (Tang Shi Luật) là một thể thơ truyền thống của văn học phương Đông, đặc biệt nổi tiếng trong lịch sử văn học Trung Quốc. Thể thơ này được coi là một trong những thể thơ đặc sắc nhất của văn học thế giới, được xây dựng dựa trên luật cung, đào, ngưu, mã, trong đó cung là vần đầu tiên, đào là vần thứ hai, ngưu là vần thứ ba và mã là vần cuối cùng.
Thể thơ Đường Luật bắt nguồn từ thế kỷ thứ 7 đến thế kỷ thứ 8, thời kỳ Đường, và được sử dụng phổ biến trong văn học phương Đông. Thể thơ này được xem là nghệ thuật thể hiện tinh hoa của văn hóa Trung Hoa, với những đặc trưng riêng biệt và nghệ thuật cao.
Thơ Đường Luật thường sử dụng từ ngữ tinh tế, hình ảnh sắc nét, sắc thái cảm xúc sâu sắc và hài hòa về mặt âm điệu. Nó có thể được viết với nhiều chủ đề khác nhau, từ tình yêu, tình bạn, tình thân, đời sống, thiên nhiên đến triết lý. Những bài thơ này mang đến cho người đọc những trải nghiệm tuyệt vời về sự đong đầy của tình cảm và thời gian.
Thơ Đường Luật được coi là một trong những biểu tượng văn hóa của Trung Quốc và đã được truyền bá và phát triển qua nhiều thế kỷ. Các nhà thơ nổi tiếng của thời kỳ Đường như Lý Bạch, Đỗ Phủ, Vương Duy và Bạch Cư Dị đã để lại những bài thơ đường luật đẹp và nổi tiếng. Thơ Đường Luật đã ảnh hưởng lớn đến nghệ thuật thơ và văn học của phương Đông và trên toàn thế giới.
Tuyển tập thơ Đường Luật nổi tiếng
Dưới đây là một số bài thơ Đường Luật nổi tiếng của các nhà thơ nổi tiếng :
1 Cảm tác vào nhà ngục Quảng Đông
Vẫn là hào kiệt, vẫn phong lưu,
Chạy mỏi chân thì hẵng ở tù.
Đã khách không nhà trong bốn bể,
Lại người có tội giữa năm châu.
Dang tay ôm chặt bồ kinh tế,
Mở miệng cười tan cuộc oán thù.
Thân ấy hãy còn, còn sự nghiệp,
Bao nhiêu nguy hiểm sợ gì đâu.
Phan Bội Châu
2 Nhớ bạn phương trời
Vẫn là hào kiệt, vẫn phong lưu,
Chạy mỏi chân thì hẵng ở tù.
Đã khách không nhà trong bốn bể,
Lại người có tội giữa năm châu.
Dang tay ôm chặt bồ kinh tế,
Mở miệng cười tan cuộc oán thù.
Thân ấy hãy còn, còn sự nghiệp,
Bao nhiêu nguy hiểm sợ gì đâu.
Trần Tế Xương
3 Hỏi mình
Trải mấy mươi năm vẫn thế ru?
Rằng khôn, rằng dại, lại rằng ngu?
Những là thương cả cho đời bạc,
Nào có căm đâu đến kẻ thù.
No ấm chưa qua vành mẹ đĩ,
Đỗ đành may khỏi tiếng cha cu.
Phen này có dễ trời xoay lại,
Thằng bé con con đã chán cù.
Trần Tế Xương
4 Giang hồ nhớ mẹ
Mình không hò hẹn bước giang hồ
Lưu lạc quê người mới khổ cho
Nước chảy thương thân bèo bọt nổi
Mây bay nhớ mẹ sớm hôm chờ
Thằng con bất hiếu đi đành đoạn
Trời đất vô tình lại đắn đo
Muôn dặm non Tần xa thăm thẳm
Ý chừng chim nhạn biếng đưa thư.
Hàn Mặc Tử
5 Hoa mùa đông
Không gian như ướp mùi hoa sữa
Mặt đất tựa trùm sắc hoạ mi
Ảm đạm bầu trời đông lạnh giá
Sáng bừng nhờ cánh trắng li ti…
Phạm Thúy Lan
6 Đôi tình nhân
Song tình luyến ái chốn non cao
Róc rách suối đôi lượn tuôn trào
Nhựa yêu tình kết thiên duyên thoả
Đôi ngọc say lòng biển mãi giao.
Phạm Trường Giang
7 Cánh đồng buổi mai
Bướm lượn chim kêu giữa cánh đồng
Bước ra mừng lại thấy vừng đông
Sương đeo ngọn cỏ màu phô bạc,
Nắng hé chồi hoa sắc trổ hồng.
Kèn trúc chăn bò kêu dậy núi,
Gàu giai tát nước hát vang sông.
Cái nghề gồm cả vui và khổ
Bức vẽ thiên nhiên đẹp lạ lùng…
Khương Hữu Dụng
8 Đêm mùa hạ
Tháng tư đầu mùa hạ,
Tiết trời thực oi ả,
Tiếng dế kêu thiết tha,
Đàn muỗi bay tơi tả.
Nỗi ấy biết cùng ai,
Cảnh này buồn cả dạ.
Biếng nhắp năm canh chầy,
Gà đà sớm giục giã.
Nguyễn Khuyến
9 Mùa đông lên chơi chùa thấy sen nở
Cỏ vàng lá rụng cảnh đông thiên,
Chợt thấy hồ bên mới nở sen.
Vẫn cứ tươi cười trong tuyết lạnh,
Có chăng tu luyện với ai riêng.
Hương theo gió liễu đưa rèm trúc,
Bóng dựa trăng mai ánh cửa thiền.
Xuân đã gần đây lời tạm nhắn,
Thuỷ tiên chưa dễ một mình tiên.
Đào Chi Tiên
10 Hoa lan hồ điệp
Quý phái kiêu kỳ nhất đẳng hoa
Dễ gì cho nắng táp mưa sa
Mượt mà cánh mỏng kìa đàn bướm
Lộng lẫy chồi non nọ búp ngà
Tinh khiết cao sang vừa ý mẹ
Diễm kiều duyên dáng thoả lòng cha
Muôn màu rực rõ luôn tươi tắn
Ai cũng nâng niu đẹp nhất nhà.
Trần Đức Phổ
11 Vịnh mùa đông
Nghĩ lại thì trời vốn cũng sòng,
Chẳng vì rét mướt bỏ mùa đông.
Mây về ngàn Hống đen như mực,
Gió lọt rèm thưa lạnh tựa đồng.
Cảo mực hơi may ngòi bút rít,
Phím loan cưởi nhuộm sợi tơ chùng.
Bốn mùa ví những xuân đi cả,
Góc núi ai hay sức lão tùng.
Nguyễn Công Trứ
Những bài thơ này được xem là những tác phẩm nổi tiếng của thể thơ Đường Luật, với nội dung sâu sắc, hình ảnh đẹp và âm điệu hài hòa. Chúng đã để lại ấn tượng sâu sắc trong lòng độc giả và trở thành biểu tượng của văn học Trung Hoa.