Tuyển Tập 101+ bài thơ về biển ngọt ngào, lãng mạn, đong đầy cảm xúc

14 Likescomments off
Mục lục
    Bài viết hôm nay, Niệm Hiền xin chia sẻ 101+ bài thơ về biển ngọt ngào, lãng mạn, đong đầy cảm xúc. Mõi bài thơ là nguồn cảm xúc vô tận, được gửi gắm qua từng lời thơ súc tích. Hãy tìm tiếng lòng của mình qua những bài thơ hay nhất sau đây bạn nhé !

    Biển là nguồn cảm hứng vô tận cho thi, ca, nhạc, họa. Đã có không ít bài thơ về biển cực hay, “sống” mãi cùng thời gian, được đông đảo bạn đọc yêu thích. Bài viết hôm nay, thieuhoa xin chia sẻ 99+ bài thơ về biển ngọt ngào, lãng mạn, đong đầy cảm xúc. Mõi bài thơ là nguồn cảm xúc vô tận, được gửi gắm qua từng lời thơ súc tích. Hãy tìm tiếng lòng của mình qua những bài thơ hay nhất sau đây bạn nhé !

    Tuyển Tập 101+ Bài Thơ Về Biển Ngọt Ngào, Lãng Mạn, đong đầy Cảm Xúc
    Tuyển Tập 101+ Bài Thơ Về Biển Ngọt Ngào, Lãng Mạn, đong đầy Cảm Xúc

    1. Chọn lọc những bài thơ về biển hay, được nhiều độc giả yêu thích

    Những bài thơ về biển được Niệm Hiền chọn lọc, tổng hợp sau đây là những bài thơ khá đặc sắc. Mỗi bài thơ mang mỗi niềm cảm xúc, mỗi tâm sự khác nhau nhưng tất cả đều là tiếng lòng rất chân thực của con tim được gửi gắm qua từng câu chữ. Chia sẻ để cảm nhận bạn nhé !

    Biển, Bến Và Thuyền

    Tác giả: Nguyễn Phú Bình

    Biển trống vắng nào có thấy ai đâu
    Chỉ xa xăm sóng bạc đầu thương nhớ
    Bờ biết sao chỉ nằm dài than thở
    Chờ triều lên sóng chở vợi nỗi sầu

    Người bảo rằng nhớ biển lắm nào đâu
    Chiều dần buông bến cầu mong thuyền lại
    Mà màn đêm buông trôi người đi mãi
    Để bờ thương lại cô lẻ một mình

    Sáng trở dậy người hớn hở bình minh
    Còn chơ vơ một mình ta bãi cát
    Gió vi vu bên lều kia vắng ngắt
    Muốn đêm về bát ngát thả hồn trôi

    Em nói rằng quay về biển với tôi
    Ôm lấy biển bồi hồi bao lưu luyến
    Đắm hồn say môi thơm hương gắn quyện
    Chờ đợi mãi cho đến tận bao giờ?

    Biển, bến và thuyền là 3 hình ảnh trữ tình cùng hòa quyện làm nên “bức tranh” về biển thêm viên mãn, đủ đầy. Biển nếu thiếu thuyền sẽ cô đơn biết chừng nào. Thuyền không có biển, thuyền đậu ở đâu. Và bến là nơi để thuyền tìm về sau những lần bôn ba mệt mỏi. Tuy nhiên, trong bài thơ này lại diễn tả nỗi cô đơn, lẻ loi của nhân vật trữ tình, một mình chờ đợi mỏi mòn trong hiu quạnh.

     Biển Hẹn

    Tác giả: Cao Hằng

    Có hạnh phúc nào hơn thế không anh
    Khi say đắm em cùng anh bên biển
    Mênh mông sóng mà dạt dào xao xuyến
    Mái đầu xanh ta quyến luyến hẹn thề

    Đã bao ngày mình cách trở sơn khê
    Giờ trở lại xua não nề trông ngóng
    Đêm bình yên gió vờn trên ngọn sóng
    Em dịu vơi ngày lạc lõng giữa dòng

    Biển đêm về ta thoả nỗi khát mong
    Cùng ước vọng trong lòng bao nhung nhớ
    Vòng tay xiết nụ hôn nồng hơi thở
    Ta bên nhau xua trăn trở đêm ngày

    Anh đã về với biển vắng đêm nay
    Cùng dạo bước như bao ngày mong nhớ
    Tim nhớ em từng đêm anh trăn trở
    Biển Bên em luôn nhắc nhở bao điều

    Giây phút này cho anh thấy thêm yêu
    Đêm huyền ảo cùng bao điều mơ ước
    Tình bên Biển như đã từng hẹn trước
    Lời hẹn thề ta mãi được bên nhau.

    Trước biển sóng dạt dào đã có biết bao đôi trai, gái cùng nhau hẹn ước bên nhau trọn đời. Và nhân vật “anh”, “em” trên đây cũng vậy. Cả hai cùng say đắm trên biển, cùng trao cho nhau những nụ hôn ngọt ngào, những lời thề non, hẹn biển. Đôi lứa đang hạnh phúc viên mãn. Những câu thơ là lời nói của con tim yêu nồng nàn muốn dâng hiến tất cả.

    Con Sóng Ngẩn Ngơ

    Thơ: Nguyễn Đình Huân

    Em đi rồi biển vẫn cứ biếc xanh

    Con tàu ra khơi chòng chành trên sóng

    Mình anh bước đi bơ vơ lạc lõng

    Dấu chân trần trên cát trắng vô phương

    ***

    Một mình cô đơn đứng trước đại dương

    Bỗng nhớ về lời yêu thương ngày đó

    Tiếng thì thầm mênh mang như sóng vỗ

    Ta gửi tình vào trong gió biển khơi

    ***

    Em nói rằng mình yêu mãi anh ơi

    Nồng nàn đắm say suốt đời anh nhé

    Em dựa vào anh bờ vai mạnh mẽ

    Mái tóc dài buông xoã để gió bay

    ***

    Như sóng biển tình ta thắm nồng say

    Nhưng ngờ đâu có một ngày ly biệt

    Em ra đi về nơi miền gió tuyết

    Bỏ biển quê nhà xanh biếc sóng xô

    ***

    Em đi rồi con sóng cũng ngẩn ngơ

    Anh cứ lang thang vật vờ trên bến

    Không một lời lặng thầm như con hến

    Sóng vỗ trong lòng tắc nghẹn buồn đau.

    “Con sóng ngẩn ngơ”, tiêu đề bài thơ đã giúp ta cảm nhận phần nào nội dung tác giả muốn gửi gắm. “Em đi rồi con sóng cũng ngẩn ngơ/ Anh cứ lang thang vật vờ trên bến”. Em ra đi để lại bao lời thề ước còn vọng về trước biển. Một mình anh lang thang góp nhặt những dư âm ngọt ngào thuở chung đôi.

    Biển Chờ

    Thơ: Phú Sĩ

    Nếu một ngày nước trôi về với biển
    Em hải âu chao liệng đến bên anh
    Nếu một ngày cơn sóng muốn dỗ dành
    Em cơn gió mơn man bờ cát mịn

    Tình em đó chẳng xin người lên tiếng
    Chỉ âm thầm ngắm biển mãi người ơi
    Biết ngày mai tình biển sẽ đổi dời
    Cơn gió cũng chẳng vờn bờ cát nổi..

    Biển có biết ngày thuyền trôi xa mãi
    Bờ cát buồn gió thổi cũng chơi vơi
    Rồi từng đêm bao con sóng rả rời
    Gởi chút tình theo sóng đời chìm nổi

    Em chẳng mơ biển quên con sóng dội
    Chẳng mơ thuyền quay lại với bờ xưa
    Bởi hải âu còn tung cánh phương trời
    Đâu bến đỗ lỡ làng duyên mong đợi

    Nước rồi cũng đổ về nơi biển rộng
    Sóng vỗ về rồi cũng bỏ bờ xa
    Chỉ còn em và bãi cát sầu loang
    Ru mãi khúc tình ca nơi biển rộng …

    Phú Sĩ là nhà thơ trẻ với nhiều bài thơ đặc sắc về biển. Bài thơ “Biển chờ” này là một trong những bài thơ như thế. Bài thơ là lời tự sự của nhân vật trữ tình Em khi đứng trước biển, nhớ về những thề nguyền xưa của người ấy. Lời thề ước còn vọng đâu đây nhưng người đã xa khuất tận chân trời chỉ một mình em “ru mãi khúc tình ca nơi biển rộng …”.

    Gió Xua Sóng Biển Bạc Đầu

    Tác giả: Sơn Hồng

    Gió xua sóng biển bạc đầu
    Duyên xua tình lại dạt dào tâm tư
    Hướng lòng trôi nổi vô hư
    Tìm nơi neo đậu lắc lư nỗi niềm

    Trùng khơi trải rộng khó tìm
    Ánh sao đã lặng biết chìm nơi đâu
    Bãi bờ chỗ cạn chỗ sâu
    Hồn loang lởm chởm neo sầu ,mỗi đêm

    Vết tình in đậm vào tim
    Nhớ xưa tung cánh đôi chim lưng trời
    Thả hồn theo gió xa xôi
    Mang đầy luyến ái tìm nơi kết tình

    Ngờ đâu giông tố gập ghềnh
    Cuốn theo duyên nợ bồng bềnh chia phôi
    Người về chốn ấy xa xôi
    Bến bờ hiu quạnh lẻ loi con thuyền…

    “Gió xua sóng biển bạc đầu” là lời tâm tình rất chân thực của nhân vật trữ tình. Với sự cô đơn, lẻ loi, chàng trai./cô gái mang đầy nỗi niềm lưu luyến muốn tìm “nơi neo đậu”, muốn “tìm nơi kết tình”. Nhưng ngờ đâu giông tố gập ghềnh cuốn theo bao duyên nợ khiến cuộc tình chia phôi. Giờ đây, “người về chốn ấy xa xôi”, một mình anh/em “bến bờ hiu quạnh”.

    Đừng Ghen Em Với Biển

    Tác giả: Anh Thư

    Từ bao giờ…có biển, anh biết không?
    Mà bờ bãi trãi rộng dài đến thế…
    Từ bao lâu…bao đời, bao thế hệ…???
    Biển mênh mông lan tận cuối đất trời.

    Ngày biển buồn, thuyền vỗ sóng xa khơi
    Những lúc không anh, em về nghe biển hát
    Biển cô đơn ! Nên suốt đời thèm khát
    Chảy mãi miệt mài tìm kiếm bến bờ tương!

    Biển dịu dàng, xua tan nỗi dỗi hờn…
    Em yêu biển ! từ ngày anh chưa đến
    Biển vỗ về em những chiều anh lỗi hẹn
    Biển ôm lòng em những năm tháng buồn tênh.

    Em iu biển! và nay iu anh hơn!
    Xin đừng xa em anh nhé…..lúc giận hờn!

    “Đừng ghen em với biển” là lời tâm tình ngọt ngào của cô gái muốn nhắn gửi đến chàng trai mình yêu. Em rất yêu biển bởi mỗi lúc xa anh có biển kề bên để thủ thỉ những tâm sự buồn vui, được biển vỗ về, ôm ấp, chở che. Em yêu biển và em cũng yêu anh nhiều hơn nên xin anh đừng dận hờn, đừng xa cách em anh nhé !

    Biển Đợi

    Thơ: Tố My

    Tình quyện nồng gợi trong những giấc mơ
    Anh có hiểu nỗi mong chờ rối gắm
    Vẫn ẩn hiện trong từng đôi mắt thẳm
    Hoàng hôn buông dõi ngắm nơi phương trời

    Nơi ngỏ hồn mãi trĩu nặng chơi vơi
    Em cô đơn với khoảng trời trống vắng
    Vẫn ưu tư một mình trong thầm lặng
    Với mùa thu ánh nắng đang nhạt nhòa

    Qua bao ngày thương nhớ vẫn còn xa
    Đêm thao thức ngắm trăng ngà khuyết nửa
    Vẫn hy vọng với bao lời anh hứa
    Cùng bên nhau sưởi ấm lửa đông về

    Nhưng mãi chờ vẫn biền biệt sơn khê
    Bờ cát trắng sóng vỗ về hiền diệu
    Bờ vai tựa sao bây giờ vẫn thiếu
    Đơn bóng đời dáng liễu mãi chơi vơi!!

    Trong thơ ca, thuyền là biểu tượng cho người con gái, biển là biểu tượng cho hình ảnh người con trai. Tình yêu của thuyền và biển mãi sắt son, khăng khít không bao giờ chia lìa. Đừng quên chia sẻ những bài thơ về biển lãng mạn trên đây tới đông đảo bạn bè cùng cảm nhậ bạn nhé !

    2.Tuyển tập thơ tình yêu về biển ngọt ngào, lãng mạn

    Biển là hình ảnh trữ tình quen thuộc hay nói đúng hơn là hình ảnh ẩn dụ tượng trưng cho chàng trai. Biển được nhiều nhà thơ lựa chọn để gửi gắm tiếng lòng, tình yêu nồng nàn của mình. Cùng Niệm Hiền lắng lòng cùng tập thơ tình yêu về biển nồng nàn cảm xúc sau đây để tìm tiếng lòng cho riêng mình nhé !

    Biển Gọi Tên Em

    Tác giả: Nguyên Phong

    Em có nghe khúc hát chiều biển gọi
    Từng đợt triều cuồn cuộn nhói tim anh
    Em có nghe Lời biển gọi mong manh
    Ru thật khẽ và dỗ dành theo gió

    Em đi rồi anh lắng đọng nỗi nhớ
    Mãi tuôn trào mạnh mẽ đó em ơi!
    Ngày bên em biển rạng rỡ xanh ngời
    Xa em rồi biển luôn trồi sóng dữ

    Vạn đường tình anh biết là qúa khứ
    Sao tim sầu vẫn cố giữ riêng ai
    Dòng thư cũ ngày ấy đã nhạt phai
    Bao si đượm vẫn u hoài khoé mắt

    Nhặt lại đây kĩ niệm thời đổ nát
    Gieo vào lòng biển mặn chát tim yêu
    Và như thế hóa thủy triều cô liêu
    Biển mơ màng như mãi níu chân ai!!!?

    “Biển gọi tên em” hay chính tiếng lòng chàng trai đang gọi cô gái, gọi yêu thương một thuở tìm về. Anh biết nẻo đường tình nay đã là quá khứ nhưng tim anh vẫn không khỏi u sầu. Bao dòng thơ cũ với bao lời yêu thương ngọt ngào, ước hẹn chung đôi nay theo gió bay đi. Giờ mình anh đứng trước biển, góp nhặt bao kỉ niệm thời đổ nát, để gieo vào lòng lời mặn chát tình yêu.

    Biển ! Ngày vắng anh

    Thơ: Cao Hằng

    Dấu yêu ơi ! Cho em hỏi câu này
    Anh có biết nơi bến ngày xưa cũ
    Đang ngóng đợi sầu trong miền ủ rũ
    Sẽ trở về cùng vá mảnh tình câm

    Anh có nghe thấy ngọn gió thì thầm
    Cả tiếng sóng đang rầm rì lặng lẽ
    Chúng hoà quyện vào ánh trăng cô lẻ
    Từng khúc đều như ru nhẹ tim côi

    Anh thấy không ngàn nức nở bồi hồi
    Trong nhịp đập em thả trôi theo sóng
    Cả buồn tủi xen lẫn vào mong ngóng
    Em gửi kèm nỗi cháy bỏng phương xa

    Biển về đêm thật huyền diệu anh à
    Nhưng mòn mỏi chỉ thoảng qua rùi tắt
    Em chẳng biết có phải do sắp đặt
    Biển không anh!…em ánh mắt đượm buồn

    Ngày qua ngày em không ngớt lệ tuôn
    Thấy trống vắng đan luồn con tim nhỏ
    Biển không anh em muôn trùng kham khó
    Đến khi nào anh hiểu rõ tình em!

    “Biển ! Ngày vắng anh” là lời tự tình trước biển của người con gái quê nhà gửi đến chàng trai yêu dấu nơi phương xa. Đó là niềm yêu thương, nhớ nhung, chờ đợi; đó là nỗi khát khao cô đơn khi vắng anh, nỗi buồn lẻ loi khi có anh kề bên.

    Biển và Thuyền

    Tác giả: Xuân Thắng

    Biển nhấp nhô, gió giăng buồm gợn sóng
    Hoàng hôn tà dựng bóng mái chèo nghiêng
    Thuyền ta về ươm đầy mình hy vọng
    Biển và thuyền lưu luyến nỗi niềm riêng.

    Thuyền ra đi khi chân trời chưa tỏ
    Hơi đất mờ giăng ấm mộng vừa say
    Buồm lơ lửng uốn cong mình theo gió
    Âm vang nào huyền ảo phía khơi xa,

    Biển thiết tha ngâm mình cùng cát đá
    Sóng dập dờn vỗ cánh gọi bình minh
    Những khóm mây lang thang tìm bến đỗ
    Biển vô tình nhảy múa với ngàn khơi.

    Nước non ơi! biết bao giờ xa cách
    Biển và thuyền, chẳng thể tách rời nhau
    Núi sông xưa còn đi vào trang sử
    Trận Bạch Đằng xuyên kể lời cha ông.

    Giấc mộng say vẫn chưa màng tỉnh hẳn
    Sóng cuộn trào mê mải nắng chói chang
    Biết bao lần sơn hà hòa cùng nhịp
    Biển và thuyền, chàng thiếp mãi chẳng phai.

    “Biển và Thuyền” là lời tâm tình, tự sự của nhân vật trữ tình thật sâu sắc. Biển và thuyền hòa cùng làm một, biển là hình ảnh ẩn dụ của chàng trai, thuyền là hình ảnh ẩn dụ của cô gái. Biển và thuyền hòa quyện làm một, chẳng thể tách rời nhau. Cũng như anh và em luôn bên nhau chẳng thể tách rời.

    Tình Mãi Đắm Say

    Thơ: Đức Trung – TĐL

    Sóng biển xanh vỗ bờ dào dạt
    Em dịu dàng khẽ hát anh nghe
    Bên nhau dưới ánh trăng thề
    Lời ca em hát tràn trề yêu thương.

    Khi xa cách buồn vương nỗi nhớ
    Giờ bên nhau hơi thở đắm say
    Tình yêu thắm đượm tháng ngày
    Nụ hôn cháy bỏng, vòng tay ngọt ngào.

    Đêm buông xuống ngàn sao nhấp nháy
    Như soi vào trong đáy mắt em
    Nụ cười hiền dịu trong đêm
    Giữa trời êm ả ôm em vào lòng…!

    Biển vẫn xanh mênh mông sóng vỗ
    Trời vẫn cao lộng gió mây bay
    Tình ta dào dạt mê say
    Bên nhau tha thiết biết ngày nào phai…!

    “Tình mãi đắm say”, qua tiêu đề bài thơ đã nói lên được niềm hạnh phúc viên mãn khi đôi lứa bên nhau, cùng hát khúc tình chung. Đứng trước biển, lứa đôi trao cho nhau vòng tay ngọt ngào, nụ hôn thắm nồng và không quên trao cho nhau lời thề ước mãi chung đôi.

    Biển Tình

    Tác giả: Hiền Nhật Phương Trần

    Biển đã bao giờ thôi dậy sóng em ơi
    Nỗi nhớ trong anh có khi nào nguôi nhỉ
    Đêm từng đêm miên man trong suy nghĩ
    Biết giờ này em còn nhớ anh không.

    Có bao giờ em thấy Biển lặng câm
    Khi yên ả… sóng lòng đang cuộn chảy
    Giấu nỗi nhớ tận sâu dưới đáy
    Để em khỏi buồn rồi thấy chênh chao.

    Có những hôm Biển nổi sóng thét gào
    Là khi ấy hờn ghen cùng em đấy
    Sóng cuồn cuộn nghiền nát Bờ tan chảy
    Rồi nguôi hờn lại nhẹ vỗ Bờ xa.

    Tình hai ta cũng như Biển bao la
    Như Bờ cát mịn màng và sâu lắng
    Anh là Biển ồn ào mà thật lắm
    Bờ là em hiền dịu lại mong manh.

    Tình trao em là mãi mãi chân thành
    Em đón nhận và giữ gìn em nhé
    Trái tim em dẫu biết là nhỏ bé
    Vẫn mãi là nhịp đập ở trong anh.

    “Biển Tình” là tiếng lòng, là lời yêu thương nồng nàn của chàng trai dành cho người con gái mình yêu. “Anh là Biển ồn ào mà thật lắm/ Bờ là em hiền dịu lại mong manh”, hai cái tưởng chừng như đối lập nhưng lại bổ sung cho nhau thật hay. Tình anh trao em thật chân thành, em hãy đón nhận và nâng niu em nhé ! Còn anh vẫn mãi giữ gìn trái tim nhỏ bé em đã trao anh.

    Con Sóng Ngẩn Ngơ

    Thơ: Nguyễn Đình Huân

    Em đi rồi biển vẫn cứ biếc xanh

    Con tàu ra khơi chòng chành trên sóng

    Mình anh bước đi bơ vơ lạc lõng

    Dấu chân trần trên cát trắng vô phương

    ***

    Một mình cô đơn đứng trước đại dương

    Bỗng nhớ về lời yêu thương ngày đó

    Tiếng thì thầm mênh mang như sóng vỗ

    Ta gửi tình vào trong gió biển khơi

    ***

    Em nói rằng mình yêu mãi anh ơi

    Nồng nàn đắm say suốt đời anh nhé

    Em dựa vào anh bờ vai mạnh mẽ

    Mái tóc dài buông xoã để gió bay

    ***

    Như sóng biển tình ta thắm nồng say

    Nhưng ngờ đâu có một ngày ly biệt

    Em ra đi về nơi miền gió tuyết

    Bỏ biển quê nhà xanh biếc sóng xô

    ***

    Em đi rồi con sóng cũng ngẩn ngơ

    Anh cứ lang thang vật vờ trên bến

    Không một lời lặng thầm như con hến

    Sóng vỗ trong lòng tắc nghẹn buồn đau.

    Biển Hát Lời Tình Yêu

    Thơ: Phạm Vân

    Em có về nghe biển hát chiều nay
    Ngắm tia nắng đan dày cùng con sóng
    Hoà trong gió lời yêu thương cháy bỏng
    Biển dịu dàng ru tiếng vọng trùng khơi

    Bờ cát vờn nhịp sóng vỗ lả lơi
    Mây trắng gợn cuối chân trời xa thẳm
    Cánh buồm nhỏ nhấp nhô màu nâu thắm
    Vẳng câu hò điệu ví dặm quê hương

    Chiều chậm trôi theo bóng ngả thuỳ dương
    Biển vẫn hát những lời thương lời nhớ
    Thuyền đi mãi tháng năm dài cách trở
    Để bến bờ vò võ ngóng khơi xa

    Về nhé em nghe biển hát tình ca
    Niềm hạnh phúc chan hoà trong nắng mới
    Tình ta sẽ không còn xa vời vợi
    Bến ngàn đời vẫn mãi đợi thuyền yêu.

    Biển luôn được các nhà thơ sử dụng làm ẩn dụ cho tình yêu của các chàng trai và cô gái. Biển lúc dịu êm giống như người con gái đang yêu, lúc lại hóa mãnh liệt, dữ dội giống như các chàng trai. Những bài thơ tình về biển cực hay trên đây đã làm thổn thức hàng triệu trái tim. Hi vọng, bạn cũng không ngoại lệ.

    3. TOP những bài thơ về biển của các nhà thơ nổi tiếng “sống” mãi cùng thời gian

    Có rất nhiều nhà thơ nổi tiếng viết nhiều về biển và viết khá thành công. Điển hình trong số đó là nhà thơ Xuân Diệu, Xuân Quỳnh, Hữu Thỉnh … và còn rất, rất nhiều nhà thơ lớn khác.

    Sau đây là TOP những bài thơ về biển của các nhà thơ nổi tiếng “sống” mãi cùng thời gian. Cùng dành thời gian “sống” lại với những xúc cảm khó quên này nhé !

    Sóng

    Tác giả: Xuân Quỳnh

    Dữ dội và dịu êm
    Ồn ào và lặng lẽ
    Sông không hiểu nổi mình
    Sóng tìm ra tận bể

    Ôi con sóng ngày xưa
    Và ngày sau vẫn thế
    Nỗi khát vọng tình yêu
    Bồi hồi trong ngực trẻ

    Trước muôn trùng sóng bể
    Em nghĩ về anh, em
    Em nghĩ về biển lớn
    Từ nơi nào sóng lên?

    Sóng bắt đầu từ gió
    Gió bắt đầu từ đâu?
    Em cũng không biết nữa
    Khi nào ta yêu nhau

    Con sóng dưới lòng sâu
    Con sóng trên mặt nước
    Ôi con sóng nhớ bờ
    Ngày đêm không ngủ được
    Lòng em nhớ đến anh
    Cả trong mơ còn thức

    Dẫu xuôi về phương bắc
    Dẫu ngược về phương nam
    Nơi nào em cũng nghĩ
    Hướng về anh – một phương

    Ở ngoài kia đại dương
    Trăm nghìn con sóng đó
    Con nào chẳng tới bờ
    Dù muôn vời cách trở

    Cuộc đời tuy dài thế
    Năm tháng vẫn đi qua
    Như biển kia dẫu rộng
    Mây vẫn bay về xa

    Làm sao được tan ra
    Thành trăm con sóng nhỏ
    Giữa biển lớn tình yêu
    Để ngàn năm còn vỗ

    Biển Diêm Điền, 29-12-1967

    Xuân Quỳnh luôn có những rung cảm tình yêu rất đời thường mà rất riêng và ta cũng cảm nhận được điều đó qua bài thơ Sóng của bà. Bà chúa thơ tình thể hiện những cảm xúc, rung động tinh tế và những nét đặc trưng trong tình yêu của người phụ nữ mà ta đều thấy mình trong đó.

    Cảm nhận bài thơ Sóng Xuân Quỳnh còn cho ta thấy được quan niệm tình yêu mới mẻ của Xuân Quỳnh, vượt qua mọi rào cản, hủ tục và quan niệm xưa cũ của xã hội để sống hết mình với tình yêu và luôn khao khát một tình yêu đích thực, chân thành.

    Biển

    Tác giả: Xuân Diệu

    Anh không xứng là biển xanh
    Nhưng anh muốn em là bờ cát trắng
    Bờ cát dài phẳng lặng
    Soi ánh nắng pha lê…

    Bờ đẹp đẽ cát vàng
    – Thoai thoải hàng thông đứng
    Như lặng lẽ mơ màng
    Suốt ngàn năm bên sóng…

    Anh xin làm sóng biếc
    Hôn mãi cát vàng em
    Hôn thật khẽ, thật êm
    Hôn êm đềm mãi mãi

    Đã hôn rồi, hôn lại
    Cho đến mãi muôn đời
    Đến tan cả đất trời
    Anh mới thôi dào dạt…

    Cũng có khi ào ạt
    Như nghiến nát bờ em
    Là lúc triều yêu mến
    Ngập bến của ngày đêm

    Anh không xứng là biển xanh
    Nhưng cũng xin làm bể biếc
    Để hát mãi bên gành
    Một tình chung không hết

    Để những khi bọt tung trắng xoá
    Và gió về bay toả nơi nơi
    Như hôn mãi ngàn năm không thoả,
    Bởi yêu bờ lắm lắm, em ơi!

    4-4-1962

    “Biển” là một bài thơ tình đặc sắc của Xuân Diệu sau Cách mạng tháng Tám, được sáng tác trên bãi biển Sầm Sơn. Nhưng như chính nhà thơ tâm sự, nguồn thi hứng của ông được gợi lên từ biển Quy Nhơn cát vàng nước biếc dạt dào, tiếng thầm thì của phi lao như lời tâm sự của những tình nhân.

    Con người từng được mệnh danh là “ông hoàng của thơ tình” thời Thơ Mới đã nói lên cảm xúc yêu đương nồng nàn từ vọng tưởng về con sóng quê hương thấm đẫm hồn thơ từ thuở hoa niên. Một tình yêu mới mẻ, không còn cảm giác mong manh vì lo sợ “tình yêu đến tình yêu đi ai biết” mà gắn kết vững bền trong quan hệ sóng – bờ.

    Thơ Viết Ở Biển

    Tác giả: Hữu Thỉnh

    Anh xa em
    Trăng cũng lẻ
    Mặt trời cũng lẻ
    Biển vẫn cậy mình dài rộng thế
    Vắng cánh buồm một chút đã cô đơn

    Gió không phải là roi mà đá núi phải mòn
    Em không phải là chiều mà nhuộm anh đến tím
    Sóng chẳng đi đến đâu nếu không đưa em đến
    Vì sóng đã làm anh
    Nghiêng ngả
    Vì em…

    “Thơ viết ở biển” theo tôi là một trong những bài thơ hay nhất, tiêu biểu cho tập thơ “Thư mùa đông” của nhà thơ Hữ Thỉnh. Bài thơ đã được sĩ Hồng Đăng phổ nhạc thành một bài hát cực hay được nhiều thế hệ yêu thích.

    Biển Hồn Ta

    Tác giả; Hàn Mặc Tử

    Máu tim ta tuôn ra làm bể cả
    Mà sóng lòng rần rật như mây trôi
    Sóng lòng ta tràn lan ngoài xứ lạ
    Dâng cao lên, cao tột tới trên trời.

    Ôi ta đã mửa ra từng búng huyết
    Khi say sưa với lượn sóng triền miên
    Khi nhận lấy trong thâm tâm cay nghiệt
    Giọng Hờn đau trăm vạn nỗi niềm riêng.

    Ta muốn níu hồn ai đương hiển hiện
    Trong lòng và đang tắm máu sông ta
    Ta muốn vớt ai ngoài sóng điện
    Để nhìn xem sắc mặt với làn da.

    Ôi ngông cuồng! Ôi rồ dại rồ dại!
    Ta đi thuyền trên mặt nước lòng ta
    Ôi ngông cuồng, ôi rồ dại, rồ dại
    Ta cắm thuyền chính giữa vũng hồn ta.

    Cuối thơ tác giả cho biết sự nông cuồng, rồ dại, đi thuyền trên mặt nước lòng ta và cắm thuyền chính giữa vũng hồn ta. Bạn cảm nhận gì về bài thơ này, để lại đóng góp của bạn ngay dưới đây nhé.

    Thuyền và biển

    Em sẽ kể anh nghe
    Chuyện con thuyền và biển:

    “Từ ngày nào chẳng biết
    Thuyền nghe lời biển khơi
    Cánh hải âu, sóng biếc
    Đưa thuyền đi muôn nơi

    Lòng thuyền nhiều khát vọng
    Và tình biển bao la
    Thuyền đi hoài không mỏi
    Biển vẫn xa… còn xa

    Những đêm trăng hiền từ
    Biển như cô gái nhỏ
    Thầm thì gửi tâm tư
    Quanh mạn thuyền sóng vỗ

    Cũng có khi vô cớ
    Biển ào ạt xô thuyền
    (Vì tình yêu muôn thuở
    Có bao giờ đứng yên?)

    Chỉ có thuyền mới hiểu
    Biển mênh mông nhường nào
    Chỉ có biển mới biết
    Thuyền đi đâu, về đâu

    Những ngày không gặp nhau
    Biển bạc đầu thương nhớ
    Những ngày không gặp nhau
    Lòng thuyền đau – rạn vỡ

    Nếu từ giã thuyền rồi
    Biển chỉ còn sóng gió”

    Nếu phải cách xa anh
    Em chỉ còn bão tố.

    Với thể thơ năm chữ, giai điệu khi trầm lắng, chậm rãi khi dạt dào mang sức sống biển khơi, bài thơ “Thuyền và biển” mang hương sắc riêng. Lời thơ chân thật, sâu sắc. Hình tượng thơ có tính hàm súc cao.

    Tình thuyền – biển, anh – em là tình muôn đời. Bão tố hay bình yên, khổ đau hay hạnh phúc? Tất cả cóp nhặt cho phong phú thêm cung bậc tình yêu. Còn tôi, khi viết những điều này, lòng hằng mong trái tim Xuân Quỳnh được bình yên sau tháng ngày đầy bão tố…

    4. Chùm thơ về biển đảo hay và ý nghĩa mới cập nhật

    Viết về biển đảo, về quê hương đất nước đã có rất nhiều nhà thơ chuyên và không chuyên viết khá thành công. Sau đâym, Thieuhoa xin chia sẻ chùm thơ về biển đảo hay và ý nghĩa nhất. Cùng chia sẻ sẻ để chọn bài thơ yêu thích bạn nhé !

    Trường Sa Ước Hẹn

    Tác giả: Bùi Nhất Nam

    Ta gặp nhau giữa trời xuân gió lộng.
    Mình hẹn hò, hoa cỏ rộn ràng vui.
    Mây phất phơ, hoa nắng nở xinh tươi.
    Gió mang đến, hương tình yêu ngào ngạt.

    Ta yêu nhau giữa biển trời dào dạt.
    Biển ru tình, ngây ngất ngỏ lời thương.
    Đôi hải âu, e ấp dệt uyên ương.
    Cơn sóng biển, say men tình bến mộng.

    Ta hẹn nhau giữa trời yên gió lặng.
    Hạm đội Tàu, sạch bóng đảo Trường Sa.
    Trả bình yên, cho biển đảo quê nhà.
    Lòng phơi phới, tình ta nồng duyên thắm.

    “Trường Sa ước hẹn” là bài thơ thật hay viết về vùng biển đảo Trường Sa yêu dấu của Tổ Quốc. Đây là hòn đảo thơ mộng, nằm giữa lòng đại dương với đôi hải âu e ấp uyên ương, với cơn sóng biển say men tình bến mộng. Đôi ta yêu nhau giữa biển trời thơ mộng đó. Ta bên nhau cùng bảo vệ biển đảo quê hương.

    Mơ Về Biển Đảo

    Tác giả: Tạ Thăng Hùng

    Từ đất liền em mơ về nơi anh
    Là mơ về ngoài khơi xa xôi lắm
    Nơi biển biếc mênh mông ngàn con sóng
    Anh canh trời canh biển đảo quê hương.

    Khi biển trời thăm thẳm một màu xanh
    Hay bão tố phong ba về dữ dội
    Anh vẫn bám biển trời cùng đồng đội
    Chẳng kẻ thù nào ngăn nổi anh đâu.

    Anh giữ trời cao, biển rộng, biển sâu
    Bằng nhiệt huyết lòng người yêu tổ quốc
    Với trái tim hòa bình trong lòng ngực
    Yêu tự do chẳng sợ kẻ thù nào.

    Nếu hung hăng chúng liều lĩnh tiến vào
    Ta sẽ đánh như Bạch Đằng xưa ấy
    Ta sẽ đánh cho chìm sâu xuống đáy
    Dưới màu cờ tổ quốc đỏ tung bay.

    Em mơ thấy anh nở nụ cười tươi
    Rồi gửi về em qua từng con sóng
    Em nhận được là tình yêu cháy bỏng
    Của lính xa nhà giữ biển đảo quê hương.

    Em ước gì được ra đấy cùng anh
    Canh biển đảo như những người lính trẻ
    Ôi tổ quốc còn gì vui hơn thế
    Ta gọi tên người trong cả những cơn mơ.

    Lời Biển Gọi…

    Thơ Vũ Hùng Việt

    Ai nghe chăng tiếng kêu than của biển.
    Mang uất hờn sóng gió giữa trùng khơi.
    Như khẽ gọi đàn con mau thức tỉnh.
    Đừng say nồng bởi những giấc chiêm bao..

    AI nghe chăng tiếng thét gào của biển.
    Nổi niềm riêng thổn thức của quê hương.
    Ngàn đảo nhỏ bao niềm thương nỗi nhớ.
    Mong đàn con trong từng phút từng giờ.

    Lời biển gọi chính là lời mẹ gọi.
    Đàn con ơi,hãy đem hết tình thương
    Chắc tay súng giữ bình yên biển đảo.
    Là máu xương là núm ruột quê hương.

    Ai có nghe chăng lời ru của biển.
    Mặn nồng hương muối,bóng mát dừa xanh.
    Hãy cùng nhau giữ biển đảo an lành.
    Thuyền lũ lượt cập bờ khoang đầy cá.

    Ai nghe chăng với tiếng lòng biển gọi.
    Quân xâm lăng đang dày xéo biển khơi.
    Máu dân mình đã đổ hởi người ơi.
    Đoàn kết lại đồng lòng cùng giữ biển.

    Biển đảo Tổ Quốc ta

    Từ cao vút Trường Sơn nhìn xuống biển
    Ôi biển xanh trải xa tít chân trời
    Biển ta đó, biển ca hát muôn đời
    Ta gọi tên từng đảo xanh yêu quý

    Mùa hạ về biển trời xanh lộng gió
    Bỗng âm thầm đón bão tố cuồng phong
    Tâm can nào chứa chất những ngóng trông
    Nhìn cho thấu những mưu ma chước quỷ

    Chúng lộ rõ lòng tham lam hung dữ
    Cướp Hoàng Sa và nhòm ngó Trường Sa
    Muốn biển ta thành của chúng – ao nhà!
    Ta đau xót – máu anh em mình đổ

    Dưới đèn khuya giở sử vàng sách đỏ
    Còn vọng về uy vũ Bạch Đằng Giang
    Và hào hùng vị tướng trẻ đốt than
    Nhấn chìm cả đoàn thuyền lương của giặc

    Lũ xâm lăng vùi thây trong đáy nước
    Có truyền nhau thất thiệt tới bây giờ?
    Còn dân ta vẫn nhớ đến tích xưa:
    “Sấm động Nam bang – mưa qua Bắc hải”!

    Suốt canh thâu sóng dâng trào gió thổi
    Ta vẫn tin chân lý thắng hung tàn
    Biển sẽ thơ lấp lánh ánh trăng vàng
    Tổ quốc ta là mùa xuân bất tận!

    Hiện nay tình hình trên Biển đông đã và đang nóng hơn bao giờ hết bởi động thái hết sức ngang ngược của Trung Quốc đất nước mà mọi người dân Việt Nam chả mấy thân thiện ,mặc dù ‘’ta án binh bất động” nhưng niềm khát vọng bảo vệ chủ quyền biển đảo vẫn luôn tồn tại trong mỗi người dân Việt Nam bài thơ đưa ra thực trạng căng thẳng và những dẫn chứng từ thời xa xưa về chiến trận lịch sử ca ngợi lòng yêu tổ quốc.

    Chủ quyền biển đảo

    Quê hương ơi biết mấy tự hào
    Bốn nghìn năm dệt nên trang sử mới
    Sóng điệp trùng biển quê hương vẫy gọi
    Đây Trường Sa và kia nữa Hoàng Sa.

    Đất trời của ta rừng biển của ta
    Mấy nghìn năm chẳng bao giờ thay đổi
    Đất nước lầm than vượt qua bóng tối
    Sự thật sáng lòa chân lý ngàn năm.

    Biển quê hương trải qua những thăng trầm
    Vẫn thổn thức vì Việt Nam yêu dấu
    Đảo Nổi, đảo Chìm bao mồ hôi xương máu
    Của cha ông hun đúc đã bao đời.

    Những con tàu vẫn vượt sóng ra khơi
    Vẫn bám biển như một phần huyết mạch
    Vẫn còn đó bao gian lao thử thách
    Ta vẫn hiên ngang bám giữ biển trời.

    Để mùa tiếp mùa mãi mãi xanh tươi
    Anh lại cùng em với bao lời hẹn ước
    Xuân lại về nhuộm xanh trời, non, nước
    Biển đảo quê mình, ôi biết mấy yêu thương…

    Biển đảo là nơi đất mẹ thiêng liêng vì nơi đó ghi đấu biết bao chiến công hiển hách của bao vị anh hùng,để khi nhắc đên biển đảo chúng ta ghi dấu công ơn,chứng nhân lịch sử và tự hào dân tộc.

    Tổ Quốc nơi đầu sóng

    Thêm một ngày trên quần đảo Trường Sa
    Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
    Sắp bão giông không còn cơn gió lộng
    Cơn bão lòng cuồn cuộn phía Trường Sa.
    Thêm một ngày trên vùng biển của ta
    Thềm lục địa lại oằn lên đau nhói
    Ngàn năm xưa ông cha đi mở cõi
    Phía chân trời, xương cốt gửi Hoàng Sa.
    Ngoài khơi xa vẫn lởn vởn bóng ma
    Loài lang sói đói mồi nên thèm khát
    Bao cơn sóng dập dồn xô Đá Lát
    Song Tử vững vàng, Nam Yết vẫy Sơn Ca.
    Có đất nước nào như Tổ Quốc ta
    Lịch sử cha ông bốn ngàn năm bất khuất
    Trong gian khó vẫn gồng lên giữ đất
    Đất nước loé lên hình tia chớp ngang trời.
    Các con mẹ vật lộn giữa biển khơi
    Ngăn sóng dữ đè lên thềm lục địa
    Con quái vật khổng lồ kia sắp sửa
    Hút máu người trên thân mẹ Việt Nam.
    Từ Cà Mau liền dải tới Nam Quan
    Mẹ Việt Nam vẫn chưa tròn giấc ngủ
    Đất cha ông không nguôi ngày đoàn tụ
    Đứa con Hoàng Sa lưu lạc trở về.
    Một ngày buồn sao thấy dài lê thê
    Biển tĩnh lặng mà lòng người rất động
    Đã bao lần khiến kẻ thù vỡ mộng
    Trong lòng người từng đợt sóng trào dâng.

    Vậy là các bạn vừa được chia sẻ tuyển tập thơ về biển hay nhất của nhiều tác giả chuyên và không chuyên trên khắp cả nước. Hi vọng, chùm thơ hay trên đây đã mang lại cho bạn nhiều xúc cảm khó diễn tả. Cảm ơn các bạn đã đồng hành cùng bài viết. Hẹn gặp lại các bạn trong những bài viết sau !!! Đừng quên trải lòng thêm với chùm thơ mùa thu dạt dào xúc cảm này nữa bạn nhé !

    You might like