Viết cho em

by Thanh Tuấn

Viết cho em – Nguyên Phượng

Cô gái à, hãy mạnh mẽ lên em
Vì cuộc sống còn bon chen nhiều lắm
Khi gục ngã chẳng ai đưa tay nắm
Lúc mệt nhoài vẫn phải gắng đứng lên.

Cuộc sống ai cũng chất chứa ưu phiền
Trong tâm khảm nhiều nỗi niềm khó nói
Phải cố bước dù bàn chân đã mỏi
Bởi trách hờn có thay đổi gì đâu.

Người suy tư cuộc sống chẳng sang giàu
Người khốn khổ bởi nỗi đau bệnh tật
Người day dứt bởi cuộc tình đã mất
Người nhọc nhằn tất bật để mưu sinh.

Người mải mê tìm kiếm tấm chân tình
Người khắc khoải nhớ bóng hình đã cũ
Người tiếc nuối thanh xuân mờ bụi phủ
Người đau lòng bởi không đủ thời gian.

Người kêu ca gió đông tựa băng hàn
Người than vãn hạ về toàn nắng nóng
Người tìm kiếm lối đi trong tuyệt vọng
Người vô tình chẳng coi trọng cơ duyên…

Nên em ơi… đừng giữ mãi ưu phiền
Muốn vui vẻ phải tập quên vài thứ
Bỏ đi nhé những gì trong quá khứ
Rồi mai này sóng gió sẽ đi qua.

Cười lên em, chuyện sẽ ổn thôi mà
Sống kiêu hãnh như đoá hoa đang nở
Toả hương, sắc để cho đời thương nhớ
Đừng dại khờ trăn trở mãi niềm đau.

Viết cho em – SƯU TẦM

Anh xin lỗi vì đã bỏ ra đi
Cuồng dại như cánh chim bay ngược chiều gió thổi
Giọt nước mắt em ngày nao rơi nóng hổi
Chỉ khiến lòng anh thêm cháy khát tự do.

Anh xin lỗi vì những điều nhận và cho
Anh chẳng bao giờ nghĩ về em trước nhất
Chỉ khi nào lo sợ em đi mất
Anh lại dịu dàng lời nói ngọt đầu môi.

Anh xin lỗi vì những khoảng cách xa xôi
Của mỗi lần ghé thăm kéo dài từ tuần sang tháng
Anh xin lỗi vì những lúc anh lơ đãng
Nhớ tới một người khi đang nắm tay em.

Anh xin lỗi vì những phút dịu êm
Được ở bên em mà anh không trân trọng
Trái tim yêu ngày xưa tưng cháy bỏng
Nguội lạnh dần theo những chuyến đi xa.

Để một ngày khi năm tháng trôi qua
Anh giật mình nỗi nhớ em da diết
Đến bây giờ anh mới hiểu, anh mới hay, anh mới biết
Em chính là bờ bến của đời anh.

Chỉ còn lại những điều rất mong manh
Anh sẽ đợi, sẽ chờ tới khi em tha thứ
Hãy để trái tim anh sau bao ngày say ngủ
Thêm một lần, cháy bỏng để yêu em

Viết cho em – SƯU TẦM

Cuộc đời này, vui sướng hay khổ đau
Những gì qua, đều đã là quá khứ
Cớ sao em buông không đành, cứ giữ
Sống chao chênh trong khắc khoải muộn phiền

Đừng tuyệt vọng khi thất bại triền miên
Gắng hết sức rồi thì không gì hối hận
Việc tự làm, và mình em cảm nhận
Sao em phải chạnh lòng , vì lời nói một ai?

Có những điều không ranh giới đúng-sai
Đã quyết định, em vững tin là đủ
Quan trọng gì những hư vinh ái mộ
Người đời dễ nhớ, và cũng mau quên như nước chảy qua cầu…

Dẫu có người làm em thương tổn đến đâu
Tha thứ đi em,ta chẳng gặp nhau nhiều nữa
Đời tưởng dài, nhưng chớp mắt thanh xuân đi ngang cửa
Buông xả, vị tha, em sẽ thấy cõi lòng thật thênh thang

Tâm thái an yên, vạn việc đến nhẹ nhàng
Em hãy gieo những mầm ươm tích cực
“ Hạnh phúc tự tâm” là hạnh phúc đích thực
“ Nương tựa chính mình”, Em một đời chẳng cô đơn…

You may also like

Leave a Comment