Viết Cho Anh

by Thanh Tuấn

VIẾT CHO ANH – Ngọc Hân

Viết cho anh dòng tâm sự cuối cùng
Ngày mai ấy mình không chung một lối
Hãy cứ nghĩ chuyện xưa là nông nổi
Phút yếu lòng nên lỡ nói thương nhau

Chuyện chúng mình chỉ là giấc chiêm bao
Không có thật nên đừng đau thêm nữa
Anh hãy quên những lời từng hẹn hứa
Sống yên bình với một nửa về sau

Rồi chúng mình sẽ chẳng nghĩ về nhau
Không đối diện thì không đau và nhớ
Nếu có thể cũng xin đừng gặp gỡ
Sẽ không buồn, không mệt ở trong tim

Phút sau cùng em chỉ muốn lãng quên
Để níu giữ chút bình yên còn lại
Bởi em biết chẳng gì là mãi mãi
Và tin rằng ai cũng phải đổi thay

Anh hãy cười và đón ánh ban mai
Hãy hạnh phúc như cái ngày xưa ấy
Đừng bận tâm sẽ về đâu…dòng chảy?
Bởi tương lai như vậy mới ngọt ngào!

VIẾT CHO ANH – sưu tầm

Viết cho anh dòng tâm sự cuối cùng
Ngày mai ấy mình không chung một lối
Hãy cứ nghĩ chuyện xưa là nông nổi
Phút yếu lòng nên lỡ nói thương nhau

Chuyện chúng mình chỉ là giấc chiêm bao
Không có thật nên đừng đau thêm nữa
Anh hãy quên những lời từng hẹn hứa
Sống yên bình với một nửa về sau

Rồi chúng mình sẽ chẳng nghĩ về nhau
Không đối diện thì không đau và nhớ
Nếu có thể cũng xin đừng gặp gỡ
Sẽ không buồn, không mệt ở trong tim

Phút sau cùng em chỉ muốn lãng quên
Để níu giữ chút bình yên còn lại
Bởi em biết chẳng gì là mãi mãi
Và tin rằng ai cũng phải đổi thay

Anh hãy cười và đón ánh ban mai
Hãy hạnh phúc như cái ngày xưa ấy
Đừng bận tâm sẽ về đâu…dòng chảy?
Bởi tương lai như vậy mới ngọt ngào!

VIẾT CHO ANH – Bùi Gia Nội

Anh ơi!
Em đã mệt mỏi lắm rồi anh ạ
Tình yêu mình sao cứ xa xôi quá
Em đợi chờ em gục ngã anh ơi!

Có lẽ nào rồi ta sẽ buông lơi
Em chơi vơi một cuộc tình khế ước
Chiếc lá Diêu Bông em mãi tìm
Chẳng bao giờ thấy được
Nó vô hình hay gian dối anh ơi!

Em nghĩ suy
Em mệt mỏi rã rời
Em lại gối đầu lên chính tay em mà khóc
Anh à!
Anh hiểu không anh bao đêm em trằn trọc
Em tủi hờn
em tự an ủi chính em.

Sợi dây tình sao quá mong manh
Níu kéo run tay bao lần em sợ đứt
Muốn buông xuôi nhưng em bất lực
Em giận hờn rồi dằn vặt chính em.

Những tủi hờn em kìm nén thành quen
Những nhớ mong đã thành nếp nghĩ
Trái tim em chai si hay mộng mị
Nghẹn thắt ngực trần bỏng rát giấc mơ hoang.

Anh ơi!
Chuyện tình mình sao lắm nỗi đa đoan
Con đường mình đi ảo mờ xa ngái
Một ngày kia gục lòng em dừng lại
Mong anh hiểu một điều…
Em đã rất yêu anh.

VIẾT CHO ANH – Bùi Gia Nội

Chuyện chúng mình phải kết thúc thôi anh
Dự cảm trong em sao mong manh quá
Chẳng phải em đa đoan đâu anh ạ!
Những năm qua đã có biết bao điều.

Em từng hạnh phúc vô cùng khi anh nói tiếng yêu
Từng ngất ngây những buổi chiều xưa ấy
Rồi thời gian qua đã không còn là như vậy
Hương yêu đầu…giờ khác quá anh ơi.

Những giận hờn hay dự cảm chia phôi
Phút gặp nhau ngày càng thêm nhòa nhạt
Ánh mắt anh giờ đây cũng khác
Có điều gì…đó không phải là em.

Đã có lúc em cũng giật mình
Khi cả ngày dài chẳng còn nghĩ về anh nữa
Những tâm tư chẳng muốn kể cùng anh như mọi thuở
Lơ đãng khi tan tầm…em ngơ ngác phố đông.

Suy nghĩ trong em giờ anh có biết không
Từ khi nào mình chẳng còn hiểu nhau nữa
Vì sao thế anh…vì sao em chẳng rõ
Có lẽ nào ta đã hết tin yêu.
. . .
Nếu một ngày em nói sẽ xa nhau
Anh có buồn đau hay lặng im chấp nhận
Có tiếc nuối không anh những điều ta đánh mất
Chuyện chúng mình…rồi kết thúc vậy ư Anh!

You may also like

Leave a Comment