TỰ DƯNG CÓ MỘT NGÀY

by Thanh Tuấn

Tự dưng có một ngày về nghe tim vỡ ra
Lại chẳng thể khóc òa như đứa trẻ
Tự dưng có một ngày trở về thật lặng lẽ
Gói gọn ghẽ mọi điều trong tất cả chênh vênh…

Có một người mãi chẳng gọi thành tên
Chỉ là bền bỉ thương trong suốt những tháng năm tuổi trẻ
Dẫu cuộc đời có đổi trắng thay đen muôn màu muôn vẻ
Và ta có mạnh mẽ đến đâu cũng yếu đuối muôn phần.

Có một người từ khi sinh ra ta không được quyền chọn lựa là tình thân
Để con tạo xoay vần giữa nhớ quên được mất
Để sau tất cả ta đem đi cất
Chính ta của ngày tháng dại khờ…

Cảm ơn người đã cho ta biết mình còn là đứa bé thơ
Khờ khạo, ngông cuồng và thật nhiều lầm lỗi
Ngay cả trong yêu thương cũng vô vàn nông nổi
Đánh đổi bằng vạn ngàn giây phút thiêng liêng…

Thật lòng ước mong người bình yên
Thật lòng ước mong mọi muộn phiền chỉ mình ta gánh lấy
Thật lòng ước mong sau tất thảy
Người vẫn an lòng ở bên ấy cười vui…

Tự dưng có những ngày chỉ muốn ngủ vùi
Trong yêu thương xưa cũ…
Tự dưng có những ngày nghe lòng buồn rũ
Những lỗi lầm riêng mang…

Lê Hồng Mận

You may also like

Leave a Comment