TRỞ LẠI !

by Thanh Tuấn

Ta thầm ước tháng năm xưa trở lại !
Về bên ai dẫu bươn chải để yêu thương ?
Để thắp sáng niềm tin mọi nẻo đường
Để nghĩa nặng, tình vấn vương muôn thuở !

Ta khát khao những bài học dang dở
Lời cô thầy ! Và sách vở trường xưa
Ai dãi dầu ? đông, hè, buổi nắng mưa
Nhuộm tóc sương, bến đò đưa năm tháng !

Ta cũng mong ngày lại ngày tươi sáng
Qua bão giông, trời ló rạng ánh hồng
Cánh đồng quê vàng hạt, lúa trĩu bông
Nơi bờ bãi, cói ven sông mơn mởn !

Ta mong mỏi theo dòng con nước lớn
Hạt phù sa ! Con sóng gợn sông Ninh
Trên lưng trâu, sương gió nhuộm thắm tình
Màu quê hương mãi theo mình dạo ấy !

Thời gian ơi ! Chẳng đổi thay luôn vậy
Ai tần tảo ! Ai hết thảy thương yêu
Quê hương tôi ! Vẫn còn đó bao điều
Mo cơm nếp ! Cho con chiều tê tái !

Ta mong ước ! Thời gian ngưng trôi mãi ?
Mối tình đầu, khi thu lại heo may
Nụ hôn nào e ấp, nhớ những ngày
Giấc mộng đẹp, đượm men say hạnh phúc !

Mỗi phút giây theo dòng đời trong đục
Người bon chen ! Mọi cảm xúc chai sần ?
Bao thu về lá vàng rụng đầy sân
Tim rã rời lại âm thầm nhức nhối !

Dù ước muốn xuân thì đừng qua vội !
Nhưng lá biếc chẳng chờ đợi bao giờ
Vàng lìa cành, cây thao thức chơ vơ
Đêm đẫm lệ, gió thẫn thờ tiếc nuối !

Có đôi khi ta thấy mình rong ruổi !
Tìm hơi ấm, vòng tay buổi ban đầu
Dẫu biết rằng dĩ vãng đã lùi sâu
Mong ước nhỏ ! Lại thêm sầu khắc khoải ?

Heo may lặng, mưa thu buồn hoang hoải !
Những mùa vàng hương ngồng cải nơi xa
Đậm sâu xưa có lẽ cũng phôi pha
Bởi xoay vần ! Đời nhạt nhoà mánh khoé ?

Chỉ mình ta ! Đêm thu tàn quạnh quẽ
Về phương nào, vạc cô lẻ lạc bầy
Mây giăng kín, hiu hắt mảnh trăng gầy
Níu thời gian ! Về tháng ngày ao ước !

Vũ Kết Đoàn

You may also like

Leave a Comment