THƯƠNG NHỚ MỘT MIỀN QUÊ

by Thanh Tuấn

Lâu lắm rồi chưa được một lần về thăm quê
Nhớ con đường mòn quanh co đầy hoa cỏ
Nhớ gốc hoa gạo tháng ba rực trời sắc đỏ
Nhớ con kênh êm đềm, soi rõ dáng người qua.

Lâu lắm rồi chưa về thăm được cánh đồng lúa bao la
Thương cánh cò miệt mài chiều sương gió
Thương con trâu chịu cày, thương cả đồi lá cọ
Sớm sớm, chiều chiều réo rắt với gió thu.

Lâu lắm rồi chưa để ký ức trở về tuổi mù u
Thương con dế bao mùa nằm yên chẳng buồn than thở
Thương cánh chuồn chao nghiêng giữa nắng chiều rực rỡ
Mùi khói rạ cuối mùa quyến luyến cả làng quê.

Lâu lắm rồi chưa được thỏa mình nằm dài dưới triền đê
Nghe gió chiều trở mình trên cành đa đầu ngõ
Nghe tuổi thơ thong thả đi về cùng cánh diều no gió
Thương tiếng mẹ giục về kẻo trời nặng cơn mưa.

Lâu lắm rồi chưa được nghe những âm điệu ngày xưa
Tí tách tiếng củi khô cháy đều trong gian bếp
Cục ta gà về chuồng, tiếng cuốc kêu đồng da diết
Con chim về tổ kia rồi, cơn dông nào chợt ghé qua đây.

Đời người ai cũng có những tháng năm này
Thời của tuổi thơ cùng những hồn nhiên, trong sáng
Những gì đã qua đi rồi sẽ thành dĩ vãng
Chỉ mong còn quê để trở về, để nhớ, để yêu thương.

Tạ Công Dũng

You may also like

Leave a Comment