THU TÀN
Chiều dần buông hoàng hôn rồi cũng tắt
Ánh đèn lên như ánh mắt người thương
Thu đã qua mà sao lòng vấn vương
Tình đã hết ? Ta xa nhau từ đấy…
.
Đã xa rồi … mùa thu từ dạo ấy
Sắc vàng tươi nay còn thấy nữa đâu
Chỉ còn anh với nỗi nhớ u sầu
Chắc có lẽ còn lâu mới hết nhớ
Nguyễn Ngọc Xuân