THU LẶNG LẼ

by Thanh Tuấn

Sẽ có không một ngày mình chẳng còn cạnh nhau
Khi yêu thương hoá nỗi đau trong hồi ức
Thu sang ,gió heo may thổi lá vàng rơi là lúc
Se se lòng đánh thức những bơ vơ

Sẽ có không một ngày anh bỏ những vần thơ
Viết về em với mộng mơ hạnh phúc là mãi mãi
Có không khi trống trải
Lòng nhận ra cũng chỉ mãi là mơ

Sẽ có không trên con phố bất ngờ
Ta gặp nhau hai người thương đã cũ
Và lúc ấy tình đã yên giấc ngủ
Hay vẫn còn âm ỉ đủ tơ vương

Sẽ có không khi xa nhau người cũ vẫn còn thương
Vẫn lang thang trên ký ức nơi mình thường qua lại
Và có không khi tình cũ rủ người xưa quay lại
Chắc không rồi vì đời lại cứ trôi

Và thế rồi anh là anh và em vẫn là em thôi
Khi đã qua những thời nông nổi
Thanh xuân không đợi tuổi
Chuyện đã qua khi tiếc nuối cũng chẳng thể quay về

Phố phủ vàng những chiếc lá lê thê
Thu cứ đi cứ về trong lặng lẽ
Có hai kẻ
Đánh mất nhau rồi cô lẻ giữa đời…

Lê Hùng

You may also like

Leave a Comment