Chắc mấy hôm rồi em buồn lắm phải không? Chẳng thấy nhắn tin và chẳng hề trò chuyện Ngày lại qua ngày cứ…
Thơ Vui
Con sẽ lấy chồng, nhưng chưa phải năm nay Con muốn ở đây thêm vài ba năm nữa Bố mẹ, ông bà…đừng tối…
Rồi người ấy sẽ đến Vào thời khắc bất ngờ Cầm lấy bàn tay nhỏ Hôn nhiều như trong mơ Không cần vội…
Ngày mới quen nhau cô ấy hiền Ăn uống nhẹ nhàng, cười rất duyên Tim tôi chết lặng, yêu từ đấy Thế mà…
Một ngày trời đang đẹp Bỗng nhiên cô ấy buồn Rồi gọi tôi kiếm chuyện Bù lu bù loa luôn. Tôi chẳng hiểu…
Anh đâu rồi đồ ngốc Ra mà dỗ em mau Hôm nay em lại khóc Ướt hoen hết mi sầu. Anh trốn ở…
Thôi em về khép vội những ước ao Nhà chưa dọn, chó không người chăm sóc Cám chưa nấu, lũ heo con đói…
Giận đủ rồi, thì ngồi đó, anh ôm Đừng xị mặt ra và buồn buồn thế nữa Em nhìn xem nước ngập vào…
Có những ngày thấy yêu đời đến lạ Ước người ta ai cũng giống như mình Buồn để bên rồi nở nụ cười…
“Mình gặp nhau được chứ?” “Gặp chi nữa hả anh?” “Anh muốn mình làm lại…” “Em đang bận thương mình”. “Đừng nhẫn tâm…