Xin em đấy đừng làm anh khờ dại Trái tim cằn tê tái lắm người ơi Hình bóng ai theo nỗi nhớ rụng…
Thơ Mới
Sự thật là viết về nỗi buồn thì dễ hơn những niềm vui Nhưng sẽ chẳng ai muốn đánh đổi một người mình…
Em chẳng lạ những khó khăn, bão táp Bởi bình yên vốn dĩ sẵn sóng ngầm Người thương à…anh hãy cứ yên tâm…
Có một người chỉ để nhớ thương thôi Không có được, cả đời không có được Dẫu yêu thương từ muôn vàn kiếp…
Con mệt rồi muốn tìm chốn bình yên Kệ ngoài kia tranh giành nhau địa vị Sống nhỏ nhen bôi nhòa đi ý…
Hạ đến rồi sau mãi chẳng thấy anh Nơi chốn cũ chú ve sầu réo gọi Gốc phượng già nghiêng mình như muốn…
Em nhớ không về một tháng 5? Về những ngày thi, mặt bàn cùng trang giấy Áo trắng chia ly, ai vẫy chào…
Biết làm gì để lòng nguôi gió bão Phút nhìn nhau mà thấy vẫn thương nhiều Biết làm gì để mình quên tất…
Em pha sắc màu tô cuộc sống thêm xanh Thêm ánh nắng mong manh sưởi ấm đông lạnh giá Tô những ánh hồng…
Có một người vẫn đang ở trong tim Chẳng thể nói yêu …chẳng thể tìm gặp mặt Chuyện nợ duyên do ông trời…