Mình già rồi nên chẳng thích gì hơn Chỉ thích sớm trưa trong mảnh vườn bé nhỏ Nghe tiếng chim ca, chăm cành…
Thơ Mới
Tuổi năm mươi liệu đã già chưa nhỉ Xin thưa rằng chưa thể gọi già đâu Tuổi năm mươi mới thật sự bắt…
Cũng đôi lúc … Em dằn lòng tự hỏi Có vợ rồi sao còn nói yêu em Để từng đêm nhung nhớ cứ…
Nếu một ngày anh nói “Anh ghét em” Em đừng tin… anh giả vờ thế đấy Chỉ vì buồn phiền…chỉ vì nóng nảy…
Tôi nhớ em tôi đến bệnh rồi Và còn nhạt nhẽo ở trên môi Không nghe ngào ngạt tình em nữa Mây trắng…
“Tặng anh một cuốn Nguyễn Nhật Ánh Như hồi em mới có mười hai Chưa biết uống cà phê đặc quánh Bồi hồi…
Ta vẫn biết đời này là cõi tạm Nhưng dẫu sao vẫn phải sống hết mình Dù có gặp cả trăm ngàn kiếp…
Mới bình minh, em đã rất nhớ anh Nhắm mắt lại .. Vẫn chòng chành nỗi nhớ Em ước mình được hóa thành…
Có nỗi nhớ nào hơn nỗi nhớ về em Khi mùa thu đang tràn về khắp chốn Tháng tám đã qua, mùa khai…
Tôi muốn mua một ít chân thành Thêm chút thiện lương để dành khi sa cơ lỡ bước Vì cuộc đời vô thường…