Từ dạo ấy hai đứa thành người đưng Chẳng còn đón đưa lân la từng con phố Anh thu mình làm con ốc…
Thơ Mới
Cánh Phượng rơi ai nhặt mùa hè thắm Khi hạ sang còn in đậm nỗi niềm Giấc mơ nào chợt tìm đến hằng…
Thời gian trôi không bao giờ trở lại Cuộc đời này ngắn ngủi lắm ai ơi Nên dung hoà giữa làm việc nghỉ…
Em có về mang mùa hạ trên tay Nắng vàng ươm trải ngập đầy lối cũ Nhành lộc vừng đã buông chùm hoa…
Cuộc đời em chỉ một lần được sống Nên đành rằng chia hai nửa anh ơi Nửa đàn bà nên nông cạn giếng…
“Mẹ là người phụ nữ không mùng tám tháng ba” Mẹ chỉ có đúng ba – sáu – lăm ngày đồng áng Từ…
Ta có đi với nhau lâu lắm đâu Duyên cớ gì phải làm đau đến thế Ngoài kia ấy còn biết bao dâu…
Hãy nhìn đời bằng ánh mắt bao dung Dù trái tim mình đã từng rỉ máu Để cảm nhận những điều chưa hiểu…
Phố của chúng mình giấu nắng ở đâu Mưa rầu rĩ tràn màu trời trắng xóa Kẻ ở người đi buông lơi vội…
Có những người từng xem là tất cả Theo thời gian rồi lại hóa bình thường Có những người buổi trước chẳng nhớ…