THÁNG MƯỜI HAI, BẼ BÀNG CÂU DUYÊN NỢ

by Thanh Tuấn

Tháng mười hai đang chòng chành ngoài ngõ
Đông Bắc về se sắt mảnh hồn côi
Cải bên sông vào vụ nở rộ rồi
Mà mình vẫn đôi đời riêng cách biệt.

Anh giờ đây như cánh chim mải miết
Sải cánh bay vô định bốn phương trời
Em giờ đây đã như đóa hoa rơi
Tàn tạ úa giữa đông vời vợi nhớ.

Ngang lối cũ nhìn thấy chùm hoa sở
Nhớ tay anh cài lên tóc hôm nào
Giữa muôn vàn trăn trở giấc chiêm bao
Sao chỉ một bóng hình ai vương vấn!?

Tháng mười hai vô tình như tàn nhẫn
Phả lạnh căm xuống đôi mảnh tim gầy
Đâu còn nữa tay len ấm bàn tay
Đâu còn nữa ấp ôm truyền hơi ấm.

Chiều bến sông ánh hoàng hôn tím sẫm
Thấm hết vào em những đắng chát tình mình
Tháng mười hai về ký ức bỗng hồi sinh
Rưng rức nhớ một chuyện tình dang dở.

Tháng mười hai, bẽ bàng câu duyên nợ
Mình lạc mất nhau giữa hai nẻo mộng đời…

Kimmi

You may also like

Leave a Comment