Tháng Mười Hai

by Thanh Tuấn

Tháng Mười Hai – Thúy Nhân

Tháng mười hai đã gõ cửa hiên nhà
Nhắc nhở ta sắp già thêm một tuổi
Buồn bã kéo dài, niềm vui thì ngắn ngủi
Có những lúc lòng thấy tủi, thấy hoang mang.

Tháng mười hai đã vội vã đi ngang
Mưa vẫn rớt trên mùa đông hiu hắt
Chờ một bàn tay, đan bàn tay thật chặt
Mà tại mệt đời nên chôn chặt nhớ thương.

Tháng mười hai về trên khắp nẻo đường
Ở dưới phố đông trang hoàng thông đón Chúa
Có niềm yêu nào cho ta dành làm của
Thấy trống trải vô cùng như thủa mới vừa đây…

Tháng mười hai, gió đón gió nên ngày
Từng đợt rét căm về rồi chưa miền Bắc?
Ở miền Nam thấy buồn nên gợi nhắc
Một chút cô đơn chỉ mưa nắng hai mùa.

Tháng mười hai về, tình cảm vẫn còn thua…

Tháng Mười Hai – Thúy Nhân

Tháng Mười Hai về cởi chiếc áo cho em
Buồn bã, nhớ mong, thất vọng và tiếc nuối
Gấp lại muộn phiền vì lòng em quá mỏi
Cất vào ngăn tủ, gắng đợi một năm qua.

Mười Hai còn nợ em ấm áp của căn nhà
Có người em thương bình thường và giản dị
Nợ em chốn về, nợ một người ăn ý
Trong từng nét cười, trong suy nghĩ của nhau.

Mười Hai về rồi, năm tháng chạy thật mau
Bỏ em lại đằng sau với ồn ào thời cuộc
Em còn bơ vơ với thật nhiều mất – được
Chưa thương lấy chính mình, nên thấy rất cô đơn.

Mười Hai khép dịu dàng của một nắm mùa thu
Mang cái rét căm đan vào từng kẽ lá
Tội cho Họa mi trắng trời, buồn đến lạ
Đẹp đẽ được mấy phần trong cái lạnh về ngang?

Tháng Mười Hai về thấu cảm lời thở than
Của ai đó một mình lẻ loi trong thành phố…

Tháng Mười Hai – Huần Trần 1 

Đông đã về, lạnh cũng sắt se thêm
Đường thưa thớt những bóng người qua lại
Đêm dần buông, gió mùa giăng giăng mãi
Cho lòng em hoang hoải nhớ xa xôi!

Đông đã về rồi có phải không anh ơi?
Trời cũng lạnh hơn mùa Đông năm ấy
Mưa nhè nhẹ rơi khiến lòng ta run rẩy!
Nỗi nhớ nào lại khe khẽ lên ngôi!

Noen năm nào chúng mình gieo thương nhớ chơi vơi!
Tháng sinh thần của anh mang biết bao niềm vui nho nhỏ!
Mưa cứ rơi và gió mùa cứ trở
Một năm ngọt ngào nhung nhớ sắp qua đi!

Tháng mười hai sang anh có nhớ điều gì?
Về em, về anh, về những gì quá khứ?
Mưa cứ thì thầm và gió mùa nhắc nhở:
Có hai người xa-lỡ dở những mùa yêu!

Tháng mười hai sang nhắn nhủ biết bao điều!

Tháng Mười Hai – Huần Trần 2

Tháng mười hai về rồi đấy anh ơi
Bao tha thiết cùng mùa trôi lặng lẽ
Cơn gió heo may ngưng giữa trời thật nhẹ
Nắng cố hanh vàng mà lạnh vẫn đầy hơn

Tháng mười hai về em như muốn dỗi hờn
Muốn dựa một bờ vai chẳng còn bên em nữa
Muốn bàn tay ai truyền thêm chút lửa
Mà vội buông rồi, đâu còn nữa anh ơi

Tháng mười hai về họa my trắng ngợp trời
Giống ai kia trắng trong một thời xa ấy
Ánh mắt trong veo, hiền hoà như nước chảy
Tình yêu đầu đời bỏng cháy giữa mùa trôi

Tháng mười hai lại về đấy anh ơi
Hoạ My trắng và lòng người vẫn trắng
Chỉ dòng đời trôi đã chẳng còn phẳng lặng
Cuốn chúng mình về phía chẳng còn nhau

Tháng mười hai về biết tìm anh nơi đâu?

You may also like

Leave a Comment