Tặng anh

by Thanh Tuấn

“Tặng anh một cuốn Nguyễn Nhật Ánh
Như hồi em mới có mười hai
Chưa biết uống cà phê đặc quánh
Bồi hồi khi chạm vào vai ai”

Tặng anh một câu chuyện tình dài
Có nàng Mắt biếc, chàng tình si
Có nét mực thơm trong nhật kí
Hoa sim tím biếc bước chân đi

Tặng anh cả những giọt khóe mi
Cơn mưa đầu hạ ướt nỗi lòng
Chị đẹp xa rồi, sao trông ngóng?
Đơn phương Hạ đỏ hết chờ mong

Tặng anh cánh thư viết đôi dòng
Giấu ngăn bàn ấy “Gửi người thương”
Được anh hồi đáp lòng vui sướng
Mực in thanh đậm lời vấn vương

Tặng anh thêm nữa phút tai ương
Ném đá giấu tay, chảy máu đầu
Thân thể chót đau lòng cố giấu
“Lỗi của ai đấy, phải em đâu”

Tặng anh lần nữa những đêm thâu
Nháy mắt đong đưa, thật tuyệt vời
Vườn tược sau nhà tình làm tới
Mẹ còn thơ dại, đắng con ơi

Và tặng anh cái kết chơi vơi
Nửa vời xa xôi chút gần kề
Tình yêu sâu nặng lời anh kể
Có thành kết hậu, vạn người mê.

Dưa

You may also like

Leave a Comment