SỢ YÊU

by Thanh Tuấn

Thanh xuân có quá nhiều lần hẹn trễ
Mình gặp nhau khi rách nửa mảnh đời
Tôi vẫn thế và em, em cũng thế
Thẳm sâu đều mang đau đớn chưa nguôi.

Chẳng ai dám mở lòng và đón nhận
Dẫu nghe rung nơi lồng ngực khát thèm
Chẳng ai dám mở lời, vì vướng bận
“Phía trước là bão giông hay ấm êm ?”

Người ta bảo : “Một lần bị rắn cắn
Mười năm sau vẫn sợ sợi dây thừng”
Ta, em hiểu rõ một điều chắc chắn :
Trái tim cào nhưng mắt vẫn dửng dưng.

Ai cũng sợ đánh mất người trong mộng
Nhưng sợ hơn nếu là kẻ mở lời
Đôi lần giữa tiếng đêm trầm, lắng đọng
Nhìn chấm xanh mà lệ cay đắng rơi …

Thế đấy. Tình. Một chữ tình nghiệt ngã
Nhân thế ngoài kia dùng để cợt đùa
Chỉ tội kẻ hết lòng gặp dối trá
Trái tim dễ nào nguyên vẹn như xưa ??

Khắc Ghi

You may also like

Leave a Comment