Le lỏi vì sao mai
Khi bình minh vừa hé
Thu đến từng bước nhẹ
Nắng tô màu sương rơi.
Trên cành tiếng chim lơi
Véo von chào ngày mới
Bước chân người rất vội
Trên đường đời mưu sinh.
Muôn sợi nắng lung linh
Lưu luyến ngày cuối Hạ
Đám mây trời hối hả
Cuốn xô ngày trôi mau.
Chiều rớt mái hiên sau
Hắt hiu sầu nắng quái
Thương cuộc tình xa mãi
Le lỏi buồn sao Hôm.
Vừa tắt nắng hoàng hôn
Bóng đêm tràn khắp chốn
Giấu bao điều bề bộn
Trong cuộc người chênh vênh.
Như ngọn sóng lênh đênh
Giữa muôn trùng gió lộng
Cứ tung trào biển động
Vỡ tan vào hư không.
Bầu trời quá mênh mông
Một vì sao nhỏ bé
Thắp chân tình lặng lẽ
Chẳng bận lòng thiệt hơn.
Hai sao đều cô đơn
Cứ một mình toả sáng
Trước khi ngày mới rạng
Lặn sau hoàng hôn rơi.
Tháng năm dù phai phôi
Vẫn một lòng thương nhớ
Bởi chung niềm trăn trở
Nên chỉ là một thôi.
Ta giờ dẫu đôi nơi
Ngước lên trời lại thấy
Nhớ thương nhiều đến vậy
Biết ru lòng sao quên?
Huy Yến