Ai rồi cũng sẽ già theo năm tháng
Nhưng chuyện học trò vẫn trẻ mãi trong nhau
Chuyện hồi xưa hay là chuyện hồi đó
Bao giờ cũng bắt đầu bằng hai chữ ” nhớ không? ”
Ừ! Thì nhớ mà sao nhanh quá nhỉ
Bọn chúng mình giờ tuổi đã sáu mươi…
Để lại sân trường nhiều ước mơ cháy bỏng
Bước xuống cuộc đời giữa lúc trắng đen
Đứa khôn ngoan trở thành người quyền lực
Kẻ dại khờ một kiếp sống lao đao
Để ủi an tự nhủ thầm “cái số “…
Sống phận mình như một chuyện rủi may
Như hương nồng quyện mãi với thời gian
Tình bạn cũ chung trường một thời để nhớ
Chúng ta đã xa nhau, thời gian nhiều đến nỗi
Tóc đã phai màu – nhuộm trắng những suy tư
Nhưng gặp lại vẫn bao điều muốn nhắc
Chuyện cũ một thời xa lắc xa lơ…
NTN