RÉT THÁNG MỘT

by Thanh Tuấn

Tháng một hỡi cuối Đông mà rét lạ
Bình minh tràn sương giá khắp muôn nơi
Ngọn gió mùa như nỗi nhớ xa xôi
Cứ nhẹ lướt ngang đời không thể cản.

Tháng một hỡi cuối Đông mùa sắp cạn
Đem rét về bầu bạn với cô đơn
Trưa chạnh buồn bởi nhớ một nụ hôn
Giờ ngược hướng để hồn ta cô lẻ.

Tháng một hỡi nhớ thương người lặng lẽ
Mặc rét về cào xé dấu yêu xưa
Đã bao chiều bất kể nắng hay mưa
Ngang chốn cũ nghe mùa rơi khắc khoải.

Tháng một hỡi cuối Đông tràn rét lại
Đêm trở mình tê tái mảnh hồn hoang
Cứ ước thầm tỉnh giấc đã mùa sang
Xuân trải nắng cho ngàn hoa thắm nở.

Tháng một hỡi rét thấm từng hơi thở
Cuối Đông hoài trăn trở nỗi niềm riêng.

 Huy Yến

You may also like

Leave a Comment