NGƯỜI XƯA À, HẠNH PHÚC NHÉ EM!

by Thanh Tuấn

Mấy năm nay chúng mình xa nhau
Anh vẫn sống luôn là anh như thế
Em thì khác đã có gia đình bé
Chuyện trăm năm…em hạnh phúc trước rồi!

Ngày cưới em…anh đã chẳng thể cười
Em đẹp lắm…nhưng dành cho người khác
Chỉ riêng anh với nỗi buồn bàng bạc
Yêu em nhiều, nhưng chẳng được bên em!

Có nhiều điều với anh là thói quen
Và em đấy, là thói quen từng có
Anh hạnh phúc với tình yêu bé nhỏ
Mà chẳng hay…em còn muốn nhiều điều!

Yêu hóa ra, lại phức tạp hơn nhiều
Không đơn giản, như những gì anh nghĩ
Bởi vì em còn cần nhiều hơn thế
Nên mất em…anh ngơ ngác trong chiều!

Mấy năm nay, em hạnh phúc bao nhiêu?
Em thế nào? sướng, vui, buồn hay khổ?
Anh đã lâu chẳng quan tâm điều đó
Người anh yêu, đã chết tự lâu rồi!

Khi em nói, chẳng hạnh phúc bên người
Anh lặng lẽ, nhớ ngày em cất bước
Giọt nước mắt trong anh chảy ngược
Anh đau lòng…mà chỉ biết đau thôi…

Nên em à, những lúc em không vui
Hãy sẻ chia với người em chọn lựa
Cái người đã cho em miền đất hứa
Cho em bao ao ước đẹp trong đời!

Đừng nhớ anh, những lúc em không cười
Đừng tìm anh…khi lòng em mỏi nhất
Em biết không? có một điều rất thật
Em bây giờ…đã có hạnh phúc riêng!

Người xưa à, hãy hạnh phúc nhé em
Anh bây giờ, biết nói gì hơn thế?
Anh cũng phải sống cho vui tuổi trẻ
Phải yêu thương, phải hạnh phúc cho mình!

ThoaPyo

You may also like

Leave a Comment