NGƯỜI LẠ TỪNG THƯƠNG

by Thanh Tuấn

Anh đừng hỏi em sống có ổn không?
Và bên chồng có bình yên hạnh phúc
Nếu an vui hay một mình cô độc
Anh bận tâm… anh hỏi để làm gì ?

Từ độ người cất bước quay lưng đi
Thì chúng ta đã thành người xa lạ
Phải chăng nghĩ , em đã yêu nhiều quá
Nên xót xa… đau khổ những tháng ngày ?

Người nghĩ em sẽ ôm chặt đắng cay
Rồi ngậm ngùi, hay trái tim lạnh giá
Em từng bảo nếu không là tất cả
Giữ làm chi… buông bỏ có nhẹ lòng ?

Nếu nói rằng chẳng như anh ước mong
Em chưa quên và chưa từng hạnh phúc
Anh có thấy nhói đau nơi lồng ngực
Xin thứ tha… hay trách bản thân mình ?

Nếu em nói rằng mỗi sớm bình minh
Đã mỉm cười bên người mình yêu dấu
Anh có còn, muốn một lần nhìn thấy
Chúc em vui…êm ấm hết cuộc đời ?

Là quá khứ , tất cả đã qua rồi
Buồn – Vui gì xin thôi, đừng nhắc lại
Vết thương kia dẫu có còn tồn tại
Ta mãi là…
Những người lạ…… Từng thương.

Hiền Hoàng

You may also like

Leave a Comment