Ngủ đi em – Hồng Phong
Ngủ đi em trằn trọc mãi mà chi
Em có thức mọi chuyện thì vẫn đó
Chuyện có lớn cũng làm cho thành nhỏ
Nặng lòng chi để làm khó cho mình
Ngủ đi em đừng nặng gánh mưu sinh
Rồi lo nghĩ cho lòng mình trăn trở
Trong cuộc sống nào ai không mắc nợ
Kiếp người mà than thở cũng vậy thôi
Ngủ đi em khi sống ở trên đời
Sao tránh khỏi những nổi trôi trần thế
Đời có vinh ắt sẽ là không thể
Không đắng cay không dâu bể muộn phiền
Ngủ đi em cho nhẹ nhõm an yên
Cần thanh thản hơn cần tiền em ạ
Anh vẫn biết em lo toan vất vả
Để mong sao cho tất cả vẹn tròn
Ngủ đi em bởi em muốn chồng con
Được đầy đủ được ăn ngon mặc đẹp
Không thua thiệt không bị đời o ép
Xấu hổ chàng thì thiếp có gì vui
Ngủ đi em anh cũng rất hiểu rồi
Cảm ơn em cả một đời bươn chải
Cho chồng con cho gia đình hiện tại
Cuộc đời này anh sẽ mãi không quên…
Ngủ đi em – Hạ An
Đừng chờ tin nhắn nữa
Người ta đã ngủ rồi
Đâu biết mình đang đợi
Ngủ đi nào tôi ơi.
Một ngày dài như thế
Chỉ mong người mau về
Nhắn dăm ba câu hỏi
Để an tâm thế thôi.
Em giả vờ không biết
Người dấu những gì rồi
Không phải người không rảnh
Chỉ bận với em thôi.
Em thật là ngu ngốc
Yêu người không yêu mình
Họ đùa vui thoáng chốc
Tim em đã rung rinh.
Em mỉm cười đắng ngắt
Nuốt vụn vỡ vào trong
Buồn dâng trong đáy mắt
Chao ôi là đau lòng!
Ngủ đi em – Ngọc Thanh
“Ngủ đi em… đừng lo chuyện ngày mai
Ai của ai… đâu còn quan trọng nữa
Chuyện tình cảm… vốn chỉ là câu hứa
Họ đã quên… vậy em nhớ làm gì?”
Ngủ đi em…tỉnh dậy tập quên đi
Quên niềm đau…những gì làm em khóc
Sau vấp ngã… cũng chính là bài học
Mai sau…nếu lặp lại để vui cười
Ngủ đi em… Hãy nhắc nhở bờ môi
Đừng gọi tên… người ta trong mơ nữa?
Càng như thế…tim em càng thêm khổ
Bởi người ta… nhớ hình bóng khác rồi!
Ngủ đi em… đừng thức nữa em ơi
Đừng chờ mong…thứ xa rời rồi khổ
Em cứ xem…có duyên nhưng không nợ
Phải quên đi…dẫu nhớ chẳng được gì?
Ngủ đi em…em hãy gắng ngủ đi
Và học cách…nắm được thì buông được
Đừng như thế…để bờ mi mãi ướt
Rồi tuột mất…nét đẹp tuổi xuân thì.
Ngủ đi em…ép mắt mình ngủ đi
Nói với nó… đừng thức khuya không tốt
Ở đời này…không gì quan trọng hết
Bằng bình an…và sức khỏe chính mình…
Ngủ đi em – Người Viết Thơ Đau
Ngủ đi em đừng chờ mong thêm nữa
Bởi đêm nay mưa đã khóc giùm rồi
Nên thôi mình hãy thương lấy mình thôi
Phủ tấm chăn nệm dày cho đỡ rét
Nhớ nha em mặt trời luôn luôn mọc
Mầm yêu thương sẽ bén rễ một ngày
Em hãy cứ bao dung và nhẫn nại
Lau giọt buồn và đón đợi tương lai
Họ đã sai dù em chẳng hề sai
Sao hạnh phúc lại thuộc về riêng họ
Còn em thì những đêm đen vò võ
Khóc cạn lòng vì câu hứa người dưng
Ngủ đi em mai bước tiếp hành trình
Bao gian khó xin em đừng nản trí
Nỗi đau nào cũng đều không đẹp đẽ
Hãy buông đi cho nhẹ gánh ưu phiền
Ngủ đi em mơ một giấc bình yên…
Xin lỗi em!
Ngủ đi em – TTV
Ngủ đi em
Đời rồi bình yên
Như ngọn cỏ ướt mềm không thể cháy
Như bài hát em nghe từ mười bảy
Như tiếng cười giòn
trong năm tháng ấu thơ
Ngủ đi em
Đời vẫn vẹn giấc mơ
Đừng thức nữa cho môi thành cỏ úa
Đừng hát khi mắt không còn màu lửa
Đừng khóc với người chẳng đáng
đã xa xôi
Ngủ đi em
Mùa Thu ấy qua rồi…
Ngủ đi em – Hồng Giang
Đêm khuya rồi em đã ngủ hay chưa
Vầng trăng muộn đánh đu ngoài khung cửa
Trăng đầu tháng ai dấu đi một nửa
Nửa mong manh nhớ một nửa đợi chờ
Ngủ đi em mặc đêm trắng thẫn thờ
Hãy đắm chìm vào giấc mơ mộng mị
Có bóng anh ảo mờ trong suy nghĩ
Nâng giấc nồng cho em nghỉ tròn canh
Thu đến rồi mà hạ vẫn còn xanh
Trong tim em có chòng chành không nhỉ
Mà lời yêu vẫn hằng đêm thủ thỉ
Yêu em rồi luôn nghĩ đến em nghe
Ngủ đi em anh muốn được chở che
Được ôm ấp vuốt ve bờ vai ấy
Để ngày mai khi bình minh thức dậy
Môi em còn run rẩy nụ hôn say
Ngủ đi em cho quên hết đắng cay
Nỗi vất vả ….
Bao tháng ngày….
Nhung nhớ !
Ngủ đi em – Phương Quỳnh
Gà gáy lâu rồi, đêm đã sang canh
Thu cũng sắp cạn rồi sao em chưa ngủ?
Những nhớ thương của mùa thu cũ
Cất vào lòng đừng thao thức được không em!
Kỉ niệm về mùa thu xưa cũng đã cũ mèm
Hương hoa sữa chưa khi nào thôi khờ dại
Mùi hương yêu giục bước chân ai mê mải
Cũng xa lắm rồi… đừng để mắt quầng thâm!
Ngủ đi em tiếng đêm khe khẽ thì thầm
Em xứng đáng được yêu thương vì em là duy nhất
Buông bỏ bớt những lo toan thường nhật
Em sẽ thấy nhẹ lòng khi mỗi độ thu sang
Em nhìn đi màu cúc vẫn dịu dàng
Bên hiên nhà lá vàng rơi nghiêng chờ đợi
Ngoài đồng xa thoang thoảng hương cốm mới
Tóc em còn thơm mùi hương bưởi vườn sau
Ngủ đi em nỗi buồn rồi cũng sẽ phai màu
Nhớ kéo chăn đắp cho mình thật ấm
Cuộc đời ngoài kia còn khó khăn nhiều lắm
Nhưng có là gì đâu khi ta bước chung đường
Gửi về bên em nhiều hơn một chữ thương…