KHẮC KHOẢI

by Thanh Tuấn

Em xé nỗi buồn ném vào khoảng không anh.
Từng giọt nhớ len kẽ tay rủ rỉ.
Rằng đã rất lâu rồi chúng luôn thầm nghĩ.
Chỉ là yêu thôi mà xa xót thân này.

Trong giấc nồng uống cạn cả men say.
Nghe rất vội mùa đông về ngang cửa.
Chiếc lá buông hững hờ qua vết cứa.
Chợt nhiên thôi chỉ một thoáng em buồn.

Đếm trăm nghìn hạnh phúc giữa môi hôn.
Chẳng đủ ấm thời gian lau bụi ngỏ.
Thèm ngắm nhìn những điều chưa kịp rõ.
Có trong anh ngày cũ cất đi rồi

Về thôi anh, em gìn giữ xa xôi.
Khoảng nắng nhỏ viết tên mình thuở ấy.
Con chim sẻ gọi ban mai trở dậy.
Bông hoa hồng ghé cửa thả hương trinh

Biết không anh em vẫn cứ một mình.
Gói đợi chờ vào lòng vơi đắng đót.
Ước mai này sẽ đong đầy mật ngọt.
Anh trở về trong nỗi nhớ long lanh …

MH

You may also like

Leave a Comment