Hồi ức của một cơn mưa

by Thanh Tuấn

Tiết tháng bảy mưa ngâu sụt sùi.
Là nước mắt của Chức Nữ nhớ Ngưu Lang
Chắc có lẽ ở đôi bờ sông Ngân ấy
Ngưu Lang, Chức Nữ nghẹn ngào lắm phải không anh?
Cả một năm chỉ có một ngày
Nói sao hết bao yêu thương, nỗi nhớ…
Có lẽ vì thế mà người đời vẫn nhớ
Chuyện tình buồn mà thương cảm xót xa.

… Mưa tháng bảy chợt đến rồi đi qua
Như giận hờn của một người con gái
Em chợt nhớ những lời anh đã nói:
Nếu một ngày mình giống Ngâu kia?
Em thủ thỉ khẽ nói rồi bước đi.
Em sẽ khóc nhiều hơn như thế
Nếu trọn đời này em mà khóc.
Thì không chỉ tháng bảy có mưa đâu…

…Vào một ngày tháng bảy mưa ngâu.
Anh đã đến và anh đã nói…
Vậy là anh đã không giữ lời hứa
Bên em trọn đời không phải thế hay sao?
… Anh hôn nhẹ vào mái tóc thật lâu
Rồi anh nói:
Sẽ không bao giờ giờ thế.
Sẽ không có cơn ngâu nào sẽ đến,
trong chuyện tình của hai đứa mình đâu.


Cơn mưa chiều xối xả, gào thét, nỉ non.
Mưa ấm ức, giận hờn, hậm hực.
Trên đoạn đường người đi về vội vã.
Phố vắng buồn nay chỉ có mình em.

Tùng Linh

You may also like

Leave a Comment