Hoa Xoan – Khải Nguyên
Tháng Ba rồi, em có nhớ anh không?
Hoa xoan tím làm khoảng trời cũng tím
Mưa bụi vương để mắt nhìn lúng liếng
Rét nàng Bân muộn quá, khúc giao mùa
Em có còn nhớ tháng Ba xưa?
Nơi quê nhà, hai đứa cùng rong ruổi
Thả diều trên đê, làn tóc em bối rối
Ngẩn ngơ chiều trao thương nhớ trong anh
Tháng Ba này, em xa quá, mong manh…
Ngơ ngác cả bờ đê, anh một mình ngóng đợi
Tháng Ba nhớ để mùa sau lại tới
Hai mươi mùa xoan nở mãi trong nhau
Hoa Xoan – Huần Trần
Em vẫn nhớ màu hoa xoan tim tím
Lắc rắc rơi trên những nẻo đường làng
Hạt mưa cũng hình như còn ngần ngại
Giữa lưng chừng lại lặng lẽ rơi ngang
Anh có nhớ màu hoa xoan tim tím
Vẫn lem màu trong những giấc mơ em
Năm tháng cũ ghim một trời kỷ niệm
Tháng ba về rơi tím ngõ nhà em
Mưa giữa trời hình như cứ đầy thêm
Ai đem mưa giữa lưng trời mà thả
Còn chúng mình thì đi về hai ngả
Mặc nẻo xưa đã nhớ những gót giày
Anh phương trời nào có thấy hoa rơi?
Hoa có nhắc anh về khung trời kỷ niệm?
Có em gái nhỏ bên màu hoa tim tím
Vẽ giấc mơ đầu đời giữa những cánh hoa rơi!
Xa thật rồi-mối tình đầu của tôi!
Chỉ còn lại trong khoảng trời ký ức
Màu hoa tím như hư mà như thực
Giữa khuông chiều vô thức gọi người xa!