EM CỨ TƯỞNG

by Thanh Tuấn

Em cứ tưởng niềm tin là tuyệt đối
Nên mới đem trao hết cho người
Nguyện đánh đổi vì một lời anh nói
Em trả bằng nông nổi tuổi hai mươi!

Em cứ tưởng tình yêu là bất diệt
Nên hiến dâng chẳng một chút ngại ngần
Chỉ tự vấn khi sức mình cạn kiệt
Mới giật mình, thoảng một chút buâng khuâng

Em cứ tưởng nỗi buồn là xa lạ
Cho đến khi em nhận lấy bẽ bàng
Để bây giờ chẳng còn gì nữa cả
Nỗi buồn này…
Em nhận lấy, riêng mang!

Em cứ tưởng niềm đau là ngắn ngủi
Nào ngờ đâu nhức nhối suốt bao ngày
Hạnh phúc ngắn mà niềm đau dai dẳng
Đến bao giờ em mới hết đau đây?

Em cứ tưởng và rồi…em vẫn tưởng
Vẫn đợi chờ trong mòn mỏi, lặng câm
Đợi đến lúc anh quay về chứng thực
Là yêu anh không phải sai lầm!

Huân Trần

You may also like

Leave a Comment