ĐƠN PHƯƠNG

by Thanh Tuấn

ĐƠN PHƯƠNG – Kẹo Đắng

Chẳng thể nào quên được trái tim si
Kể từ khi em theo chồng xa vắng
Mối tình câm anh đơn phương thầm lặng
Giấu trong lòng ôm nặng nỗi niềm riêng

Lỡ mai này phận bạc số truân chuyên
Em làm dâu bên người chồng xứ lạ
Lúc cô đơn giữa căn phòng lạnh giá
Hãy quay về anh vẫn đợi nơi đây

Có kẻ khờ chôn chặt khối tình say
Yêu đơn phương những năm dài hoang hoải
Ngại ngùng nên mãi lời không dám nói
Để bây giờ tiễn bước bạn sang sông

Em lấy chồng tôi vẫn cứ đợi trông
Lặng phía sau nhìn pháo hồng giăng đổ
Vui nghe em về bên người ta đó
Chớ bận lòng kẻ dang dở đơn phương…

P/s : hình ảnh nhằm mang tính chất minh họa..

ĐƠN PHƯƠNG – Đỗ Quyên

Ta tự hỏi thế nào là hạnh phúc?
Như thế nào để mãi mãi thuộc về nhau?
Nên làm gì cho vơi bớt nỗi đau?
Và phải mất bao lâu tim sẽ thôi mềm yếu?

Đi qua nửa cuộc đời mới hiểu thấu một điều
Giữa mênh mông yêu đương, chỉ mình ta đơn phương; chỉ mình ta ngược đường, ngược nắng
Tìm đâu bình yên khi đã qua muôn vàn cay đắng?
Biết đến nơi nào để không còn những đêm trắng chơi vơi?

Xuân Hương ơi! Miếng trầu xanh vẫn xanh giữa cơi trầu
Đã têm bằng tất cả chân thành mà sao chưa chịu thắm?
Có phải do tình yêu chìm sâu nơi vạn dặm?
Hay bởi lòng người luôn bạc trắng như vôi?

Có một con đường đã qua dù rất đỗi xa xôi
Dù lắm chông chênh nhưng không thể không ngoảnh đầu nhìn lại
Nhìn lại để nhận ra ta một thời vụng dại
Trao đi những chân tình để rồi thấy đau thương

Thôi ta về sống cuộc sống chẳng tơ vương
Chẳng nghĩ suy, chẳng đợi chờ rồi tuyệt vọng
Khoá cửa con tim cho nhớ nhung không còn dậy sóng
Rồi ta tự hỏi lòng mình :
Đến bao giờ tỉnh ngộ chuyện đơn phương?

Đỗ Quyên

You may also like

Leave a Comment