CƯỜI KHÓC – KHÓC CƯỜI

by Thanh Tuấn

Ngày nào tôi còn nhỏ
Khi thấy mẹ mỉm cười
Vô tư tôi cứ nghĩ
Cười chắc là mẹ vui

Ngày vẫn còn ngây thơ
Tôi thường trêu em khóc
Lúc đó tôi thật ngốc
Nghĩ khóc là em đau

Có lần tôi hỏi mẹ
Mẹ ơi, cười là gì ?
Mẹ nhìn xa xăm bảo
Cười là “khóc khô mi”

Tối về tôi nghĩ suy
Lại tiếp tục hỏi mẹ
Vậy khóc là gì thế?
Mẹ bảo: “khóc là vui…!”

Ngày đám cưới của tôi
Thấy mẹ và em khóc
Mới biết mình thật ngốc
Khóc đâu phải là đau

Rồi em – tôi xa nhau
Ngày ly hôn chẳng khóc
Vuốt nhẹ nhàng mái tóc
Tôi cười tiễn em đi

Tối về lại nghĩ suy
Lời ngày xưa của mẹ
Tôi mới chợt vỡ lẽ
Cười chưa hẳn là vui

Thời gian mấy năm sau
Khi mẹ tôi yên nghỉ
Cười – khóc là gì nhỉ
Tôi vẫn còn nghĩ suy


Tiểu Tử HK

You may also like

Leave a Comment