Có những lần…

by Thanh Tuấn

Có những lần mình rất rất cô đơn
Vì thương một bờ vai nhưng mang về đơn độc
Đêm chẳng thể ngủ yên vì đêm luôn trằn trọc
Thương nhớ một hình hài mà tim khóc
mà đau

Có những lần mình chẳng biết tìm đâu
Một giọt nắng về đây cho âu sầu tan vỡ
Mình không biết yêu thương cho riêng mình thêm nữa
“Mình chỉ biết người ta là duy nhất với mình”

Có những lần yêu sao đau đến xé lòng
Yêu bằng cả con tim
Yêu cũng bằng lý trí
Vậy mà người không thương thì duyên tình cũng chỉ
là mối tình đơn phương
là chuyện kể của một người

Có những lần yêu cứ ngỡ đã quên rồi
Nhưng mà ngờ được đâu cả cuộc đời day dứt
Ngày thì vẫn ngủ yên còn đêm về thắt ngực
Nhớ nhớ và thương thương từng ký ức xa vời

Có những lần yêu sao mệt mỏi đến rã rời…

You may also like

Leave a Comment